Chương 1520
Mặc dù Diệp Thiên không biết “tiểu thế giới” là nơi nào, nhưng cậu cũng không có hứng thú.
Cậu chỉ nhìn cô gái, trông như muốn cô gái ra tay, giải quyết rắc rối ngay tại đây.
“Anh chàng này, sao lại không hiếu tình cảm gì thế nhỉ?”.
Cô gái nghiêm nghị nhìn lại, chỉ cảm thấy Diệp Thiên là người hờ hững lạnh nhạt nhất trong số những người đàn ông mà cô ta từng gặp.
Mặc dù cô ta không quen biết Diệp Thiên, nhưng bản thân cô ta là người đẹp tuyệt sắc.
Cho dù là ở nơi mà cô ta sống, cô ta cũng được vô số thiên tài hào kiệt để ý, là đứa con cưng trong gia tộc, được vô số người theo đuổi, yêu quý.
Ngay cả những thiên tài hào kiệt đỉnh cao ở nơi đó cũng đối đãi với cô ta như nữ thần.
Thế nhưng ở trước mặt Diệp Thiên, cô ta cảm thấy mọi chổ dựa và niềm kiêu hãnh của mình đều chẳng có nghĩa lý gì, hoàn toàn bị Diệp Thiên phớt lờ.
Cô ta thậm chí còn hơi tò mò, vợ chưa cưới của Diệp Thiên rốt cuộc có sức quyến rũ thế nào mới có thể khiến cậu không động lòng với một người đẹp tuyệt sắc như cô ta?
Cô ta do dự trong chốc lát, nhưng niềm kiêu hãnh trong nội tâm vẫn khiến cô ta giữ im lặng, không nói ra suy nghĩ trong lòng.
Cô ta nhìn vào đôi mắt sâu như sao trời của Diệp Thiên, lần đầu tiên nảy sinh tình cảm khác lạ với một người con trai.
Cô ta cũng hơi tò mò về Diệp Thiên, ở “tiểu thế giới” mà cô ta sống, cao thủ thiên tài đẳng cấp như cô ta chỉ là con số ít ỏi.
Trong thế giới của bọn họ, ai cũng có suy nghĩ mình sinh ra đã có đẳng cấp cao hơn những võ giả ở thế tục.
Bọn họ hoàn toàn không xem trọng những thiên tài võ giả ở thế tục.
Hơn nữa, nếu xét cùng độ tuổi, chín mươi chín phần trăm võ giả thế tục đều thua xa bọn họ.
Bọn họ cũng chưa từng nghĩ tới, ở thế tục lại có thế hệ trẻ tuổi nào có thể so sánh với bọn họ.
Nhưng sự xuất hiện của Diệp Thiên hôm nay lại khiến cô ta như phát hiện được một đại lục mới, hoàn toàn lật đổ sự hiểu biết của cô ta trước kia.
Trước đó, cô ta đã sử dụng hết thủ đoạn của bản thân, phát huy sức mạnh tinh thần đến cực hạn, nhưng vẫn không thể ngăn chặn linh hồn đó xâm nhập vào thần phủ của cô ta.
Linh hồn đó chiếm giữ thể xác của cô ta, dùng sức mạnh tu vi của cô ta chiến đấu với Diệp Thiên.
Những đòn tấn công mà ông ta sử dụng, bất cứ sát chiêu nào cũng bị Diệp Thiên hóa giải dễ dàng, ồng ta không thế làm Diệp Thiên bị thương, thậm chí còn bị cậu tiêu diệt một cách mạnh bạo.
Ngay cả linh hồn đó cũng tan thành mây khói dưới khí thế tấn công của Diệp Thiên, chẳng phải đồng nghĩa tu vi của cậu cao hơn cô ta sao?
ở nơi mà cô ta sinh sống, những người như cô ta đã được xem là cao thủ thiên tài đỉnh cao, không thế cao hơn nữa.
Nhưng Diệp Thiên lại dễ dàng vượt qua cô ta, vậy chẳng phải thực lực bản thân Diệp Thiên đủ để đánh bại tất cả thiên tài trẻ tuổi nơi bọn họ sống hay sao?
Nhìn gương mặt tuấn tú của Diệp Thiên, trên mặt cô ta lại ửng hồng.
ở “tiểu thế giới”, nhiều thiên tài xuất sắc theo đuổi cô ta rất kịch liệt, nhưng cô ta đều không có hứng thú với ai trong bọn họ.
Thậm chí là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ tuổi, cô ta cũng chỉ coi như bạn bè, quan hệ trong sáng.
Nhưng hôm nay, lần đầu tiên cô ta có cảm xúc khác lạ với một người khác giới.
Bất kể là vẻ ngoài hay thực lực của Diệp Thiên đều đã đạt tiêu chuẩn trong lòng cô ta.
Hơn nữa, bây giờ Diệp Thiên đã nhìn thấy hết thân thể của cô ta, bảo Diệp Thiên làm chồng cô ta, về ở rể trong gia tộc, cô ta không những không thấy phản cảm, mà còn âm thầm dâng lên sự mong chờ.
Nghĩ đến đây, sự lạnh lùng trên mặt cô ta tan đi phần nào, nói với Diệp Thiên “Tôi không giết anh, nhưng anh nhất định phải tới “tiểu thế giới” một chuyến”.