Cao Thủ Tu Chân


Chương 1537
Mãn Nguyệt Trảm!
Đây là vũ khí tự sáng tạo mà cậu đã nghĩ ra khi đi qua các nơi trên thế giới.
Sử dụng Mãn Nguyệt Trảm cần có chân nguyên mạnh mẽ chống đỡ, chưa bước vào siêu phàm thần phẩm thì không đủ tu vi đế sử dụng.
Từ khi cậu bước vào cảnh giới chí tôn võ thuật, Mãn Nguyệt Trảm đã được cậu niêm phong cất giữ, chưa từng sử dụng qua.

Nhưng hôm nay, cậu bước vào siêu phàm thần phẩm, tu vi vô hạn, cuối cùng cũng sử dụng tuyệt kĩ sát chiêu vương vấn trong đầu cậu đã lâu.
Cậu vạch một tay ra, chưởng đao lướt qua không trung.

Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt lóe sáng, sau đó, sau lưng Diệp Thiên có ánh sáng lan tràn, giống như một vầng trăng khuyết treo trên đỉnh đầu, lướt qua trời không.
“Vù!”.
Ánh trăng lướt qua bầu trời, một tiếng động nhẹ vang lên.

Hai đòn tấn công bỗng nhiên bị chặn lại, một lưỡi đao khí khổng lồ hình bán nguyệt vượt lên, xẻ đôi hai đòn tấn công.
Giữa đất trời, gió mây lại đổi màu.
“Vù!”.
Trong không khí vang lên tiếng động nhẹ, một lưỡi đao hình bán nguyệt màu trắng quét ngang trời.

Hai bàn tay chân nguyên với màu sắc khác nhau bị xẻ ngang trên không trung, đứt làm đôi.
Trời vốn trong xanh, nhưng mọi người lại có ảo giác như màn đêm buông xuống, mặt trăng nhô lên, một luồng sáng trắng lướt qua trước mắt.
‘Ồ?”.
Hắc Bạch Song Sát đều biến sắc, đạp mạnh chân xuống, đồng thời lùi ra sau.
Bọn họ lùi ra xa mười trượng, lưỡi đao khí hình bán nguyệt ở phía trước cũng kéo dài theo bước chân của bọn
họ, đuổi sát hai người.
‘Hừ!”.
Người đàn ông áo đen không tiếp tục lùi lại, mà quát lên một tiếng, đánh ra một quyền trước người đàn ông áo trắng.
“Vù vù!”.
Hư không chấn động sau một quyền của ông ta, quyền ẩn mang theo ánh sáng đen đánh vào nơi yếu ớt nhất của lưỡi đao khí hình bán nguyệt.
“Keng!’.
Tiếng kim loại va chạm vang lên, đám đông bên dưới cảm giác được sức mạnh to lớn trút xuống, đè cho cát vàng xung quanh lún sâu.

Lưỡi đao khí hình bán nguyệt ở trên không trung chỉ hơi dao động dưới một quyền này, không hề
tan vỡ mà vẫn cứng chắc, tiếp tục chém đứt đôi quyền ấn chân nguyên kia một lần nữa.
Ánh mắt người đàn ông áo trắng trở nên nghiêm nghị, lúc này ông ta cũng ra tay.

Năm ngón tay ông ta khép chặt, nhẹ nhàng chuyển động, liên tục đánh ra ba luồng chỉ phong, giống như phiên bản của Đạn Chỉ Thần Công trong tiểu thuyết võ hiệp, búng vào nơi yếu ớt nhất của lưỡi đao khí hình bán nguyệt.
“Bộp bộp!”.
Vài tiếng động nhẹ vang lên, cuối cùng lưỡi đao khí dài hơn mười trượng cũng tan vỡ, biến mất nơi chân trời.
Cảnh này khiến đám đông bên dưới trợn tròn mắt.

Đằng trước Diệp Thiên và Hắc Bạch Song Sát bị lưỡi đao khí hình bán nguyệt chém thành một đường rãnh cát vàng dài gần trăm trượng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui