Chương 1613
“Tiểu Thiên”, Diệp Sơn bừng tỉnh, nói với Diệp Thiên: “Người này rốt cuộc là ai vậy, sao lại có thể mạnh tới mức như vậy chứ?”
Diệp Thiên thu lại ánh mắt, không trả lời mà chỉ hỏi ngược lại: “Mẹ đâu, bà ấy ở đâu rồi?”
Diệp Tinh đứng bên cạnh nghe thấy vậy lập tức trả lời: ‘Mẹ và bố đang đi du lịch rồi, hai ngày trước em mới gọi điện cho họ, họ đang ở Maldives!”
Diệp Thiên trầm ngâm một lúc rồi lập tức gọi điện cho Thi Tú Vân.
Sau ba hồi chuồng đầu dây bên kia truyền tới giọng của Thi Tú Vân.
Có vẻ Thi Tú Vân rất vui mừng, giọng bà nhẹ nhàng: “Tiểu Thiên, là con à? Con cuối cùng cũng gọi điện thoại cho mẹ rồi đấy à?”
Diệp Thiên nghe giọng của Thi Tú Vân thì bỗng như trút được sự lo lắng.
Cậu không vội đề cập tới chuyện của người đàn ông kia, chỉ làm bộ hỏi thăm.
“Mẹ! Chẳng phải là con vừa từ Trung Đông trở về, đang định dẫn tiểu Ảnh tới thăm mẹ sao.
Không ngờ mẹ lại đi nước ngoài du lịch rồi!”
“Giờ mẹ đang ở đâu?”
“Cái thằng bé này, gây ra chuyện kinh thiên động địa như vậy mà cũng không biết dừng lại.
Giờ mới nghĩ tới việc tới thăm mẹ à!”
Thi Tú Vân tỏ ra trách móc nhưng giọng điều lại vô cùng cưng chiều.
“Hôm nay mẹ vừa cùng bố bay tới Pháp Bang, hiện tại đang chụp hình ở tháp Eiffel đây!”
Diệp Thiên hơi trầm ngâm rồi tiếp tục: “Vậy ạ, vậy mẹ chơi vui nhé, con không cản trở hai người nữa!”
“Nếu có chuyện gì thì liên hệ với con đầu tiên nhé, con sẽ đến ngay!”
Đầu dây bên kia, rõ ràng là Thi Tú Vân cảm thấy kinh ngạc và trở nên im lặng.
Vài giây sau, bà mới khẽ cười.
“Bố mẹ đi du lịch, có thể xảy ra được chuyện gì chứ? Con không cần lo lắng.
Con trai mẹ là đế vương bất bại, là đệ nhất thế giới, ai dám gây sự với mẹ chứ?”
“Được rồi, tạm như thế nhé.
Đợi mẹ về thủ đô, con dẫn tiểu Ảnh tới thăm mẹ, mẹ sẽ làm sườn sốt chua ngọt và vịt quay Bắc Kinh cho hai đứa!”
Nói xong, Thi Tú Vân liền tắt máy.
Diệp Tinh ở bên cạnh thấy vậy thì tỏ ra lo lắng: “Anh cả, chuyện về người đàn ông đó sao anh không nói cho bố mẹ để bọn họ có thể đề phòng?”
Hoa Lộng Ảnh và Diệp Sơn cũng nhìn Diệp Thiên với vẻ nghi ngờ.
Diệp Thiên vuốt cằm và khẽ lắc đầu.
“Người này ẩn nấp ở nhà họ Diệp thì có lẽ là tới vì mẹ.
Với thực lực của người này nếu muốn đuổi theo dấu vết của mẹ thì dễ như trở bàn tay.
Người này núp ở nhà họ Diệp, rõ ràng là không hề có ác ý đối với mẹ!”
“Nếu đã như vậy thì không cần thiết phải nói cho mẹ chuyện này, làm ảnh hưởng đến tâm trạng đi du lịch vui vẻ của mẹ!”
Cậu khẽ đưa tay lên, năm ngón tay nắm lại, ánh mắt trở nên lạnh lùng.
“Nhưng bất luận là người đàn ông kia có mục đích gì thì anh nhất định cũng sẽ làm rõ những mối họa nguy hiểm xung quanh mẹ và sẽ diệt trừ sạch sẽ!”