Chương 1712
Nếu là người con gái khác nói vậy với Diệp Thiên, chắc chắn cậu sẽ coi đó là một trò đùa, nhưng đối với Yến Khinh Vũ, Diệp Thiên không cảm nhận được chút đùa giỡn nào trong lời nói của đối phương.
Cậu có thể cảm nhận được, Yến Khinh Vũ rất nghiêm túc.
“Tôi đã từng nói rất rõ với cô lúc ở thủ đô rồi, chuyện này không thể được!”, Diệp Thiên lập tức lắc đầu, giọng nói đanh thép.
“Cô với tôi chỉ là tình cờ gặp nhau, cùng lắm có chút vướng mắc.
Hiện giờ tôi đã có vợ sắp cưới, mong cô đừng tới làm phiền tôi nữa!”
Nói xong, Diệp Thiên không có ý định để tâm tới Yến Khinh Vũ nữa, quay người đi tới biệt thự số 1.
“Vợ sắp cưới? Người cậu nói tới là Hoa Lộng Ảnh của nhà họ Hoa ở thủ đô sao?”
Giọng nói của Yến Khinh Vũ vang lại từ phía sau lưng, Diệp Thiên dừng bước, đồng tử co lại.
Cậu quay đầu lại, vẻ mặt nghiêm đến đáng sợ, ánh mắt trực ẩn chứa sát khí.
“Cô làm gì cô ấy rồi?”
Mặc dù Yến Khinh Vũ có tu vi vương cấp nhưng vẫn bị ánh nhìn của Diệp Thiên dọa hết hồn, cô ta vội xua tay.
“Cậu không cần kích động đến vậy, tôi chẳng làm gì cô ấy cả!”
“Tôi chỉ tò mò, một thiên tài như cậu sẽ có cô vợ như thế nào nên mới âm thầm gặp cô ấy một lần!”
Nói đến đây, cô ta ngưng một lát, duỗi ngón tay: “Nói đến đẹp thì đúng là cô ấy không kém gì tôi, tôi thừa nhận điều này!”
“Xét về gia cảnh thì cô ấy kém tôi khoảng mười vạn tám nghìn dặm, có mười nhà họ Hoa ở thủ đô cũng không bì được một nhánh họ của nhà họ Yến tôi!”
“Còn bàn tới thiên bẩm, trong cõi phàm, cô ấy có thể được coi là người xuất sắc nhất trong số những người trẻ học võ hiện giờ, có điều, nều đưa cô ấy tới chỗ tôi sống, cùng lắm đạt đến mức trung bình, không có gì đặc biệt cho lắm!”
“Còn về tu vi, cô ấy vừa mới bước vào được cảnh giới siêu phàm, còn tôi đã tới vương cấp, lại càng bỏ xa cô ấy!”
“Tổng kết lại, tôi thắng ba, hoà một với cô ấy, tôi chiếm ưu thế về mọi mặt, do đó cậu nên từ bỏ cô ấy, làm chồng của tôi!”
Cô ta nhìn Diệp Thiên, từng câu từng chữ nói ra đầy lý lẽ, khiến Diệp Thiên cũng chỉ biết ngơ người.
Cậu chưa từng gặp cô gái nào thẳng thắn đến thế, càng khoa trương hơn nữa là Yến Khinh Vũ còn so sánh thẳng bản thân với Hoa Lộng Ảnh, rồi vì cô ta thắng thế Hoa Lộng Ảnh nên muốn cậu từ bỏ Hoa Lộng Ảnh, làm chồng của mình.
Đây là cái logic gì vậy?
Diệp Thiên bực bội ra mặt và cảm thấy cạn lời vô cùng
“Tôi không hiểu cô đang nói gì, tôi không có hứng thú với lời đề nghị của cô!”
Dứt lời, không không nán lại thêm, đi thẳng về phía biệt thự số 1.
“Ấy, cậu đợi tôi với!”
Yến Khinh Vũ thấy Diệp Thiên nói đi là đi, vội vã đuổi theo.
“Cô ấy không so được với tôi, lẽ nào tôi nói gì sai sao? Người xuất sắc nên ở bên một người xuất sắc khác, chuyện này có vấn đề gì hả? Lẽ nào cậu muốn cưới vợ sinh con với một người yếu hơn cậu rất nhiều sao?”
Cô ta nhìn Diệp Thiên đầy khó hiểu, không ngừng gặng hỏi.