Cao Thủ Tu Chân


Chương 1873
“Á!”
Những khán giả có mặt đều bàng hoàng, sau đó hét lớn và chạy ra ngoài, cảnh tượng kinh khủng như vậy bọn họ nào đã nhìn thấy bao giờ?
Nam Liệt nhìn với vẻ kinh hoàng và chỉ về phía Diệp Thiên.

Cơ thể anh ta run lên, không nói nên lời.
Cận ức Trần có thực lực tương đương anh ta, đều là đỉnh phong chí tôn, hơn nữa Cận ức Trần còn là đệ tử của Vi Lạc, nhận được những tuyệt kỹ truyền thừa từ người này, vậy nên lực chiến đấu có khi còn hơn cả anh ta.

Vậy mà một cao thủ như thế lại bị chết trong nháy mắt, biến thành bột thì có khác gì nói việc Diệp THiên giết chết anh ta giống như giết chết một con kiến không?
“Tôi hỏi, có phải anh muốn đi cùng anh ta không?”
Diệp Thiên lạnh lùng hỏi lại một lần nữa.
“Không…không!”
Nam Liệt lắc đầu lia lịa, dù Nhiếp Vân Hồ bị Diệp Thiên giết khiến anh ta rất tức giận nhưng lúc này đến cả dũng khí bước lên một bước anh ta cũng không có.
Cuối cùng thì anh ta cũng hiểu ra tại sao Diệp THiên khi đối diện với anh ta lại có vẻ mặt như vậy, cũng như tại sao khi đối diện lời mời lại có thể từ chối thẳng thừng như thế.

Tất cả đều là vì Diệp Thiên vốn là một cao thủ tuyệt thế, một người mà anh ta không thể so sánh.
Anh ta nghĩ tới việc ông tổ nhà họ Cận ngăn anh ta ở quán bar mà cảm thấy sợ hãi.

Nếu lúc đó ông tổ nhà họ Cận không ra mặt, anh ta một mực ra tay với Diệp Thiên thì có lẽ bây giờ đã không còn trên thế gian này rồi.
“Đưa xác anh ta về nhà họ Nhiếp, nói với nhà họ, nếu muốn báo thù thì tới tìm tôi!”
Diệp Thiên vứt thi thể của Nhiếp Vân Hồ như vứt rác xuống chân Nam Liệt rồi quay người đỡ Ngụy Tử Phó bỏ đi, không thèm nhìn Nam Liệt thêm lần nào nữa.
Cuối cùng thì Uông Lạc Đan và Nhậm Uyển Doanh cũng đã hoàn hồn.

Hai người vội vàng đi theo Diệp Thiên.
Ngụy Tử Phó được Diệp Thiên dìu, chỉ cảm thấy một luồng khí mát chạy từ lưng tới khắp cơ thể, những vết thương bỗng trở nên ngưa ngứa, thể lực hồi phục nhanh chóng khiến cậu ta vô cùng kinh ngạc.
“Anh Thiên, anh là người luyện cổ võ à?”
Ngụy Tử Phó bừng tỉnh, kinh ngạc hỏi.
“Gác chuyện đó qua một bên!” Diệp Thiên không trả lời mà hỏi người lại: “Tôi rất tò mò, rõ ràng cậu không phải là đối thủ của Nhiếp Vân hồ, tại sao lại muốn anh ta lên võ đài mà chết cũng không chịu nhận thua vậy?”
Ngụy Tử Phó nghe thấy vậy thì né tránh ánh mắt của Diệp Thiên, Không hề trả lời.

….
Diệp Thiên buông tay, Ngụy Tử Phó lúc này đã có thể tự đi được.
Cậu ta đột nhiên nhớ lại những gì lúc này Diệp Thiên đã làm mà cảm thấy sợ hãi.
“Diệp Thiên!”
Uông Lạc Đan và Nhậm Uyển Doanh từ sau đuổi theo.

Uông Lạc Đan nhìn với vẻ kiêng dè nhưng vẫn nói với cậu:
“Mau rời khỏi Cảng Đảo đi.

Vừa rồi anh không chỉ giết chết Nhiếp Vân Hồ mà còn giết chết cả Vận ức Trần.

Nhà họ Cận và nhà họ Nhiếp chắc chắn sẽ tìm mọi cách đối phó với anh đấy!”
Nhậm Uyển Doanh hoảng sợ, sự thể hiện ngày hôm nay của Diệp Thiên đã phá vỡ mọi ấn tượng từng có trước đây của cô ta với cậu.

cảm giác coi thường mạng sống, ánh mắt nhìn người khác như con sâu cái kiến ấy, lần đầu tiên cô ta được nhìn thấy từ người Diệp Thiên.
“Cái gì?”
Ngụy Tử Phó nghe thấy vậy thì sợ tới mức há mồm trợn mắt và kinh hãi.
Cậu ta cố gắng nhớ lại những gì vữa xảy ra trên võ đài và co rụt đồng tử.
“Anh Thiên, anh đã giết chết Nhiếp Vân Hồ và Cận ức Trần rồi sao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui