Chương 1927
“Tôi không che giấu thực lực, chỉ là một tuần trước tôi vừa có đột phá!”.
Giọng nói cậu bình tĩnh, dường như chỉ đang kể lại một chuyện cực kì bình thường.
“Đột phá? Một tuần trước?”.
Long Định Thiên nghe vậy, vẻ mặt lại thay đổi lần nữa.
Một tháng trước, Diệp Thiên vừa mới lấy một chọi sáu ở Lư Thành, chém chết sáu vị vương cấp.
Bây giờ mới chỉ hơn nửa tháng trôi qua, cậu lại có đột phá nữa sao?
Ông ta khẽ thở ra, ánh mắt nhìn Diệp Thiên bớt nghiêm nghị đi phần nào.
“Diệp Lăng Thiên, chúng ta cùng ở trận doanh Hoa Hạ, không có lý do đế động tay động chân.
Vừa rồi, những gì tôi nói với cậu là lời nhắc nhở của liên minh võ thuật dành cho cậu!”.
“Mặc dù liên minh võ thuật sẽ không làm gì cậu, nhưng đối với tố chức bảo vệ của các quốc gia khác mà nói, cậu chính là cái gai trong mắt tất cả bọn họ!”.
“Một khi cậu bước chân vào lãnh thổ của nước khác, tổ chức bảo vệ của đất nước họ có thể sẽ dùng tội danh đe dọa quốc gia mà ra tay với cậu.
Đến lúc đó sẽ không còn là những đội hình cậu từng gặp, mà là những cao thủ hoàng cấp chân chính sẽ siết chết cậu, hơn nữa không chỉ có một người!”.
“Cậu là kỳ tài võ học mấy trăm năm mới xuất hiện của Hoa Hạ chúng ta, thiên phú vượt trội, trước kia không có, sau này cũng khó mà có được người như cậu.
Chỉ cần cho cậu thời gian, tương lai nhất định sẽ bước vào hoàng cấp, thậm chí đi đến cảnh giới cao hơn”.
“Nếu cậu bị tổ chức bảo vệ của quốc gia khác giết chết, đối với giới võ thuật Hoa Hạ chúng ta mà nói chắc chắn sẽ là một sự tổn thất nặng nề, không thể đo lường!”.
“Cho nên, sau khi cậu bước vào vương cấp, cố gắng hành sự khiêm tốn, tránh bước vào lãnh thổ của quốc gia khác, nếu không hậu quả không thể tưởng tượng!”.
Mỗi một câu nói của Long Định Thiên đều là lời khuyên bảo tận tình, hi vọng Diệp Thiên có thể hiểu được quan hệ lợi hại trong đó.
“Ra tay với tôi ư?”.
Diệp Thiên nở nụ cười khinh thường: “Nếu thật sự đến bước đó, đối với tôi mà nói cũng chẳng có gì khác ngoài một trận chiến!”.
Long Định Thiên nhìn dáng vẻ đầy tự tin của Diệp Thiên, lại lên tiếng: “Diệp Lăng Thiên, thực lực hiện nay của cậu quả thật khó gặp được đối thủ.
Tuy nhiên, mặc dù cậu có thế đánh bại sáu vị vương cấp, nhưng trước mặt hoàng cấp, sức mạnh của cậu cũng có hạn.
Một vị hoàng cấp thì cho dù có tập hợp mười hay trăm vương cấp cũng chưa chắc chống đỡ được, cậu tuyệt đối không được xem thường!”.
Diệp Thiên nghe vậy không hề phản bác, trong lòng đã có dự liệu.
Lúc này, cho dù cậu đồng thời đối mặt với ba bốn vị hoàng cấp cũng chỉ là chuyện bình thường.
Ngay cả khi tổ chức bảo vệ của các nước lớn hiện nay vây giết cậu, cậu cũng đảm bảo mình có thể đối phó với bọn họ.
Long Định Thiên cho rằng Diệp Thiên đã có giác ngộ, dừng chủ đề này lại, bỗng cười nói: “Đương nhiên vẫn có cách để thay đổi cục diện này.
Nếu thân phận cậu đặc biệt một chút, cho dù là tổ chức bảo vệ của các nước lớn cũng sẽ kiêng dè, không dễ dàng ra tay với cậu!”
Sau đó, ông ta đổi ánh mắt, điểm ngón tay.
Một lệnh bài hình rồng tỏa ra ánh sáng vàng chói lọi bay về phía Diệp Thiên.
“Bộp!”.
Diệp Thiên bắt lấy lệnh bài vào tay, liếc mắt nhìn, hơi buồn cười: “Lại chơi trò này? .
Long Định Thiên chắp tay đứng đó, giọng nói xa xăm.