Chương 2200
Khóe miệng người đàn ông trung niên mỉm cười, nhưng lại mang theo cảm giác vô cùng lạnh lẽo.
“Ta chính là một trong chín thống lĩnh của Chấp Pháp Đường nhà họ Thi – Thi Vô Tự!”
“Hôm nay, nhận lệnh của trưởng lão nhà họ Thi, đến đây bắt giữ nghiệt tử cậu!”
“Cậu và bạn gái này của cậu đều đi với tôi một chuyến đi!”
Vừa dứt lời, năm ngón tay của ông ta nâng lên, vòi rồng dưới chân hóa thành một bàn tay khổng lồ che khuất bầu trời, bao phủ Diệp Tinh và cô gái xinh đẹp!
Cuối cùng người nhà họ Thi của tiểu thế giới cũng đến rồi!
“Răng rắc!”
Bàn tay chân nguyên khổng lồ từ trên trời giáng xuống, tựa như núi Thái Sơn đè, bên hồ Tây Tử thu hút vô số ánh nhìn.
Khách du lịch, trai xinh gái đẹp, ai ai vẻ mặt cũng kinh sợ, nhìn cảnh tượng như thần linh giáng thế này, vẻ mặt đều hoảng sợ.
Diệp Tinh và cô gái bên cạnh bị bóng đen bao phủ, trong vòng diện tích mấy trăm tượng xung quanh, toàn bộ đều bị bàn tay chân nguyên lớn bao trùm, không có đường lui.
Ánh mắt Diệp Tinh nặng nề, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng, cậu ta chưa từng nghĩ, đến hồ Tây Tử này du lịch mà lại gặp phải kẻ có cấp bậc kinh khủng như vậy.
“Nhà họ Thi?
Chẳng lẽ, là người có quan hệ với mẹ sao?”
Mặc dù lúc này đang rơi vào nguy hiểm, nhưng trong lòng Diệp Tinh cũng xoay chuyển nhanh chóng, nắm bắt được thông tin mấu chốt trong lời nói của người trung niên.
Cậu ta lại càng tò mò, Thi Tú Vân đã bị người ta đưa đi rồi, cớ sao người nhà họ Thi hiện tại lại lần xuất hiện trước mặt bọn họ?
Nhìn tư thế, lời lẽ đối phương, thì đúng là đến bắt cậu ta?
Cậu ta không hiểu, nếu đã là người nhà họ Thi, đối phương hẳn cũng xem như là thân thích với cậu ta, tại sao phải ra tay với cậu ta?
Nhưng lúc này Diệp Tinh căn bản không có thời gian suy nghĩ nhiều, nhìn thấy bàn tay chân nguyên đã đến trước mặt, vẻ mặt cậu ta chợt thay đổi, chuẩn bị kéo cô gái xinh đẹp chạy trốn.
Bàn tay cậu ta vừa lộ ra, cô gái xinh đẹp đã đưa tay tránh khỏi tay cậu ta, đứng bất động tại chỗ.
Diệp Tinh không hiểu, kỳ lạ nói: “Thiến Tuyết, cô…”.
Cô gái xinh đẹp khẽ lắc đầu, bất đắc dĩ thở dài: “Chúng ta trốn không được rồi!”
“Thực lực tu vi đối phương mạnh đến mức khó tưởng, cho dù chúng ta dùng hết sức thì có thể làm thế nào?”
Diệp Tinh nghe vậy, thoáng chốc cũng đứng yên tại chỗ.
Quả thực, đối phương chỉ giơ tay nhấc chân là đã khơi dậy sóng biển gió bão, một tay che trời, cấp bậc như vậy là đã đứng sừng sững trên đỉnh địa cầu rồi, chắc chắn là cao thủ đứng đầu, ngay cả Diệp Vân Long – bố cậu ta có ở đây e rằng cũng không phải đối thủ, huống hồ chỉ có hai võ tôn nhỏ nhoi bọn họ chứ?
Khoảnh khắc khi đối phương xuất hiện, kết cục của bọn họ đã định rồi.
Bàn tay chân nguyên đã hoàn toàn giáng xuống, vây kín hai người trong một phạm vi mấy chục mét vuông, sau đó hút hai người họ lên trời.