Chương 2407
Dù kẻ địch có tu vi mạnh yếu ra sao thì hắn cũng sẽ dùng thái độ 12 phút để đối xử, sư tử vồ thỏ, dốc toàn lực để đánh bại.
Đây chính là phong cách làm việc của hắn.
Nhìn thanh kiếm chém xuống, hắn không hề nhúc nhích, chỉ đưa tay lên.
“Rầm!”
Phía sau hắn, một luồng sáng màu đỏ phóng ra, tập trung về phía trước và tạo thành một cây khiên máu mờ ảo.
“Keng!”
Diệp Thiên chặp hai ngón tay, nhát kiếm giáng xuống va chạm trực tiếp vào khiên máu.
Chỉ nghe thấy một tiếng keng kim loại vang lên trong không gian.
Một làn sóng khí từ vị trí giao nhau của kiếm và khiên lan ra bốn phía.
Những người đứng phía dưới chỉ cảm thấy có một cơn gió điên cuồng ập tới cuốn bay tóc và quần áo họ.
Vậy nhưng bức tường máu xung quanh thì vẫn không hề nhúc nhích.
Thấy Desura chỉ khẽ đưa tay lên mà đã hóa giải được đòn tấn công của mình thì Diệp Thiên hơi tái mặt.
Thực lực của Desura mạnh hơn nhiều so với những gì cậu tưởng tượng.
Thế nhưng Diệp Thiên không hề dao động.
Đôi mắt trở nên lạnh lùng hơn.
Cậu kéo tay, một quả cầu lửa xuất hiện trong lòng bàn tay cậu.
Phệ Thiên Diệm Long Quyền! Phệ Thiên Long Diệm bao lấy nắm đấm của cậu và tăng lên với nhiệt độ đáng sợ.
Bóng của một quyền đấm lửa cứ thế lao về phía Desura khiến cho không gian cũng tạo ra vết nứt.
“Ngọn lửa đặc biệt nhỉ!”
Khi Diệp Thiên tung nắm đấm, Desura khẽ cười và vẫn vô cùng điềm nhiên.
Khoảnh khắc nắm đấm sắp chạm vào hắn thì hắn lại khẽ đưa tay lên.
“Vụt!”
Ánh sáng đỏ máu lại bùng lên tạo thành một nắm đấm màu đỏ và va chạm trực diện với nắm đấm lửa của Diệp Thiên.
“Rầm!”
Hai nắm đấm tiếp xúc, lửa b4n ra tung tóe thiêu đốt những thứ xung quanh.
Cú đấm màu đỏ máu bốc hơi nhanh chóng bằng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, nó không đỡ lại được uy lực của Phệ Thiên Diệm Long Quyền nhưng Diệp Thiên vẫn phải đanh mắt.
Cậu có thể cảm nhận được, cú đấm mà cậu tung ra không ngừng bị tiêu hao năng lượng giống như có thứ gì đó đang không ngừng hấp thụ sức hủy diệt của Phệ Thiên Long Diệm vậy.
“Sức mạnh của luồng ánh sáng máu có thể đỡ lại được cả Phệ Thiên Long Diệm sao?”
Diệp Thiên thầm cảm thấy kinh ngạc.
Từ khi cậu tu luyện Phệ Thiên Long Diệm thì đã trải qua rất nhiều trải nghiệm và cuối cùng cũng đạt tới trạng thái hoàn thiện, mầm lửa của nó còn được giấu cả trong cơ thể cậu.
Phệ Thiên Long Diệm có thể trừ tà ma, là khắc tinh của tà ma trong thiên hạ.
Cho dù có là nguồn sức mạnh quỷ dị tới đâu thì cậu cũng đều hạ gục một cách thuận lợi, trước giờ chưa từng có đối thủ nào có thể ngăn chặn được uy lực của Phệ Thiên Long Diệm.
Vậy mà hôm nay, lần đầu tiên cậu gặp một sức mạnh có thể chống lại Phệ Thiên Long Diệm.
Cú đấm màu đỏ máu dần bốc hơi, còn cú đấm Phệ Thiên Diệm Long cũng dần trở nên nhạt hơn và cuối cùng biến mất.
Sau hai cú va chạm thì hai bên ngang bằng.
“Đối thủ đáng sợ quá!”