Chương 2461
Bây giờ nhìn lại, tất cả chẳng qua chỉ là suy nghĩ bột phát của cô ấy, Diệp Thiên chẳng qua chỉ là một “phế tử”, một nhân vật nhỏ bé trong tiểu thê’ giới thôi.
“Thật ngại quá, là tôi nghĩ nhiều rồi!”
Cô ấy nhìn về phía Diệp Thiên, gương mặt lộ vẻ áy náy, sau đó bàn tay ngọc ngà giơ lên.
“Ban nãy tôi lỗ m4ng quá, tôi không hề có ác ý, chỉ muốn kiểm chứng suy đoán trong lòng thôi, vết thương của anh mới lành, mau ngồi đi!”
Diệp Thiên gật gật đầu, vâng lời ngồi xuống phía đối diện của La Thanh Chỉ.
Bàn tay ngọc ngà của La Thanh Chỉ lật ngửa, bình rượu tự động bay lên, hai dòng nước nhỏ từ trong bình chảy ra, rơi vào trong chén sứ.
“Đây là rượu hoa quế thượng phẩm, cả Mai Thành này chỉ có nhà họ La tôi có, nếm thử xem?”
Cô ấy đấy chén rượu tới trước mặt Diệp Thiên, trên gương mặt bớt đi vài phần lạnh lùng, có thêm chút nhu hòa.
Diệp Thiên không giơ chén lên ngay lập tức, ngược lại còn hỏi với vẻ kiêng dè: “Cô hai, không có công thì không được hưởng lộc.
Diệp Thiên chỉ là một người ở hèn mọn, làm sao có tư cách hưởng dụng thứ rượu ngon này?”
La Thanh Chỉ thấy thế, trên gương mặt thoáng hiện vẻ giận dữ, cô quát:
“Cái người này, tôi đưa cho anh uống thì là cho anh uống, sao mà lắm lời thế, chẳng giống thằng đàn ông!”
Diệp Thiên nghe vậy mà bất giác sờ sờ mũi, biểu cảm khá kỳ quặc.
Ngoại trừ lúc ở Lư Thành tỉnh Xuyên bị Lí Tinh Tinh với mấy người kia chế nhạo ra, đây là lần đầu tiên cậu nghe thấy có người nói cậu “không phải đàn ông”.
“Nếu đã như thế thì đa tạ cô hai, tôi không khách sáo nữa!”
Cậu cũng không nói nhiều thêm, lập tức giơ chén rượu, uống một hơi cạn sạch.
Ngụm rượu này xuống bụng, vị ngọt nồng đượm trào lên qua cuống họng, mùi hoa quế thơm ngào ngạt làm lòng người mê đắm tràn ngập trong khoang miệng, dù là người từng uống nhiều loại rượu ngon như Diệp Thiên cũng không khỏi tán thưởng: “Đúng là rượu ngon, không hổ là độc quyền của nhà họ La!”
“Tất nhiên rồi!”, gương mặt La Thanh Chỉ thoáng hiện vẻ kiêu ngạo, cũng học theo Diệp Thiên nâng chén uống cạn.
Đây là lần đầu cô ấy uống rượu trước mặt người khác, không hề sử dụng chân lực để phòng ngự mùi rượu nên lập tức ho vài tiếng, mặt mũi cũng ửng hồng.
“Cô hai, thời gian không còn sớm nữa, cô đến tìm tôi lúc này, ngoại trừ uống rượu, còn việc gì khác nữa không?”
Diệp Thiên cùng La Thanh Chỉ uống hết ba chén, đột nhiên hỏi vậy.
Cậu không hề muốn dây dưa quá nhiều cùng La Thanh Chỉ, càng không muốn để lộ năng lực của mình, ở tiểu thế giới này, cậu vẫn chưa nắm rõ tình hình của các bên, đối với một người từ bên ngoài tới như cậu, một khi để lộ thân phận, sẽ thu hút sự chú ý của cả tiểu thế giới.
Sáu tông Huyền Môn chắc chắn sẽ vì điều này mà đề phòng, không tiện cho cậu tiếp cận Tam Nhất Môn và Tứ Tượng Môn.
“Chuyện khác?”, La Thanh Chỉ ban đầu đờ ra, sau đó cũng gật đầu: “Coi như có!”
“ở nhà họ La này, tất cả mọi người đều rất quen mặt, cực kỳ quen thuộc đối với tôi; vả lại đa số là thân tín của cha tôi.
Mà anh thì khác, anh vừa mới tới nhà họ La, trước đó không hề quen biết, thế nên những lời này, tôi cảm thấy nói với anh là thích hợp nhất!”
“Chắc anh vẫn còn nhớ tới chàng thanh niên trước kia từng xuất kiếm cứu anh ở Sâm Hải Mật Lâm chứ?”
Diệp Thiên không hề nhúc nhích, điềm tĩnh hỏi: “Cô hai đang nói tới Lăng Phong?”