Chương 2646
Một bàn tay trắng ngần thon dài xuyên qua ngực ông ta, giữa lòng bàn tay nắm trái tim đỏ tươi vẫn còn đang đập của ông ta.
Ồng ta kinh hãi quay đầu lại, Vằn Thiên Chân Quân đứng ở sau lưng, trên mặt tràn ngập vẻ dữ tợn trước nay chưa từng thấy.
“Xin lỗi, hôm nay dù là ông hay là Diệp Lăng Thiên đều phải chết ở nơi này!”.
Trong phút chốc, tất cả rơi vào lặng Im.
“Vụt!”.
Bàn tay trắng nõn thon dài đâm xuyên từ đằng sau Lưu Thiên Thủy ra trước ngực, một quả tim đỏ tươi còn đang đập được nắm chặt trong tay.
Cơ thể Lưu Thiên Thủy cứng đờ, không thể tin nổi nghiêng đầu nhìn lại.
Kẻ đẫ ra tay với ông ta chính là một trong những nhân vật máu mặt của tiểu thế giới, điện chủ Vân Thiên Điện – Vân Thiên Chân Quân.
Trong mắt ông ta lộ ra vẻ sợ hãi và khó hiếu.
Ông ta không hiểu vì sao Vân Thiên Chân Quân lại đột nhiên ra tay với ông ta.
ông ta sợ hãi vì sao Vân Thiên Chân Quân đánh lén, ông ta lại không thế đề phòng, thậm chí ngay cả chân lực của ông ta còn chưa kịp phòng ngự đã bị Vân Thiên Chân Quân xé nát.
ồng ta biết có lẽ thực lực cứng của mình vẫn còn chút khoảng cách với Vân Thiên Chân Quân, nhưng chắc chắn không đến nỗi bị Vân Thiên Chân Quân đánh lén mà không thể phòng bị.
ồng ta không rõ, rốt cuộc tu vi thực lực của Vân Thiên Chân Quân đã đạt đến trình độ nào.
Vân Thiên Chân Quân lại không giải đáp nghi vấn cho ông ta, mà chỉ mỉm cười.
Nụ cười ấy lại mang theo vẻ dữ tợn lạnh lùng khó có thế hình dung.
“Xin lỗi, hôm nay dù là ông hay Diệp Lăng Thiên đều phải chết ở nơi này!”.
Dứt lời, ông ta đột nhiên bóp mạnh tay.
Trái tim của Lưu Thiên Thủy trong tay ông ta bị bóp nát vụn, máu bắn tung tóe.
Lưu Thiên Thủy còn không kịp hét lên, ánh sáng trong mắt đã tắt lịm, sự sống biến mất.
Đám đông nhìn thấy cảnh này thì vô cùng chấn động, không thế dời sự chú ý đi chỗ khác nữa.
Một người cầm lái của sáu tông Huyền Môn, một trong những nhân vật đứng đầu tiểu thế giới lại chết như vậy sao?
Hơn nữa còn chết một cách ly kì như vậy, dễ dàng như vậy?
Sau thời gian im lặng ngắn ngủi, giữa liên quân của bốn tông bỗng vang lên tiếng hét kinh hãi.
Cao Hách nhìn về phía Vân Thiên Chân Quân với ánh mắt khó tin, gào lên đến mức sắp rách cả cổ họng: “Vân điện chủ, ông đang làm gì vậy?”.
Vẻ mặt Vân Thiên Chân Quân đầy lạnh lùng, cánh tay rung lên, thi thể của Lưu Thiên Thủy thuận thế tuột xuống, rơi từ trên trời xuống đất.
ông ta liếc xéo Cao Hách, ánh mắt đầy sâu xa: “Tôi đang làm gì ư? Chuyện này không đáng để suy nghĩ sâu xa”.
“Nhưng có lẽ cậu không sống được đến lúc biết đáp án đâu!”.
Ông ta vừa dứt lời, một bàn tay khác cách hắn rất gần bỗng chém theo hướng ngang.
Một luồng gió lớn mạnh mẽ đánh tới, hắn còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy cổ mình lạnh lẽo, máu phun ra.
“Xoẹt!”.
CỔ họng hắn bị cắt đứt hoàn toàn, hắn chỉ có thể bịt vết thương đang không ngừng trào máu, sợ hãi nhìn sang bên cạnh mình.
Thiếu điện chủ Vân Thiên Điện Vân Đoạn Không vẫn đang giữ tư thế chém ngang, ánh mắt lạnh lùng.