Chương 2710
Trên màn hình, rất nhiều những kẻ mạnh mà bình thường chỉ thấy danh chứ không thấy mặt lần lượt xuất hiện khiến cho rất nhiều học sinh bên trong nhà thi đấu nín thở.
Những học sinh này đều là những người sau khi được chọn vào khoa luyện khí, thông qua sự lựa chọn kỹ lưỡng của giáo viên, phát hiện ra có thiên tài võ thuật mới được giữ lại.
Trong đó có một cô gái trông vô cùng kiều diễm nổi bật giữa đám đông.
Cô gái tên là Ngô Duyệt Vũ, là học sinh mới năm nhất của trường đại học Thành Môn và cũng chính bạn chơi cùng của Diệp Thiên khi cậu còn sống trong thôn.
Hơn một năm trước, Ngô Duyệt Vũ còn có tư tưởng nổi loạn, ăn mặc theo kiểu hot girl, còn hôm nay cô gái đã càng ngày càng thay đổi, dù là khí chất hay là cách ăn mặc thì cũng đã trở thành nữ thần vườn trường chuẩn chỉnh.
Mấy tháng trước, cô gái đã dựa vào thành tích ưu tú của mình được trường đại học Thành Môn tuyển vào học.
Sau khi vào trường, cô gái được giáo viên khoa luyện khí phát hiện ra thiên phú luyện khí nên từ đó cô gái đã trở thành một thành viên của khoa này.
Không chỉ có vậy, trong quá trình luyện khí cô gái còn được coi là một thiên tài.
Chỉ tiếp cận khoa này có một tháng mà đã có thể thành công trong việc kiểm soát các kỹ thuật.
Mặc dù tu vi còn thấp nhưng cũng đã trở thành một kẻ luyện võ có thực lực thật sự.
Trong khoa luyện khí của trường đại học Thành Môn, tu vi của cô gái có thể nói la đứng hàng đầu, rất được các thầy giáo coi trọng.
Các đàn anh hoặc bạn học đều có không ít người ngưỡng mộ cô gái.
Và số lượng người thầm theo đuổi cô cũng vô số.
Nhưng Ngô Duyệt Vũ đối với những người theo đuổi này chỉ từ chối một cách lạnh lùng, không chút nể nang.
Cô gái chỉ muốn gặp lại anh Diệp Thiên của mình.
Diệp tiên sinh của tỉnh Xuyên, thống lĩnh một vùng, kiểm soát quyền thế và sự giàu có mà cô gái từng nghĩ là không thể nào có thể với tới đượCo
Nhưng sau khi cô gái tiếp xúc với võ đạo thì cũng đã trở thành một kẻ luyện võ, cảm thấy sức lực của mình cũng đủ để nói chuyện với Diệp Thiên rồi.
“Anh Diệp Thiên, mặc dù anh ngự trị cả tỉnh Xuyên nhưng cũng chỉ là người bình thường còn giờ thì em cũng đã là người trong ngành, hi hi, đợi khi chúng ta gặp lại nhau, em nhất định sẽ khiến anh phải hết hồn!”
Cô gái nghĩ như vậy và càng ngóng chờ được gặp Diệp Thiên.
Đúng lúc này, những đồng nghiệp của nhà luyện khí đồng loạt kêu lên: “Thầy Vương, nghe nói thống soái của Điện Đế Vương tên là Diệp Lăng Thiên, là kẻ mạnh số một Hoa Hạ, cũng là kẻ mạnh số một đương thế, thông tin này là thật không ạ?”
Nghe thấy câu hỏi của Ngô Duyệt Vũ, những người khác đều nhìn với vẻ tò mò, gần đây mạng xã hội dấy lên một thông tin đó là cuộc chiến giữa Đế Vương Điện và Long Trì.
Mà thầy Vương của họ lại là cao thủ võ tôn mới lên cấp của Hoa Hạ, sự thấu hiểu đối với giới võ thuật đương nhiên rất lớn, thông tin từ chỗ thầy Vương mới là nguồn thông tin đáng tin cậy nhất.
Thầy Vương nhìn chăm chăm màn hình một lúc rồi mới quay qua nói với những học sinh khác: “Đương nhiên là thật rồi!”
“Diệp Lăng Thiên, người được gọi là Đế Vương Bất Bại, từ khi xuất hiện thì chưa bao giờ thất bại, những người gục ngã dưới tay cậu ấy không biết là bao nhiêu rồi!”
“Danh hiệu số một đương thế của cậu ấy không phải do người khác tâng bốc lên mà là do cậu ấy dựa vào từng bước nỗ lực đi lên!”
Thầy giáo này từng ở cùng Diệp Thiên khi cậu còn là giáo quan của Nam Long Nhận – Vương Tường Long, õng ta nói xong thì bỗng nhớ ra điều gì đó rồi tiếp tục: “Đúng rồi, có một chuyện có lẽ mọi người không biết, Diệp Đế Vương từ khi rời khỏi tỉnh Xuyên thì tỉnh Xuyên đều gọi cậu ấy là Diệp tiên sinh!”
Câu nói vừa dứt lời, cả hiện trường bỗng hô lên tạo thành làn sóng âm thanh vang khắp nhà thi đấu.