Chương 2767
Hades cảm nhận được uy lực của dao Cấp Hồn lúc này đã mạnh hơn trước kia một bậc, cảm giác nguy hiểm lại tăng vọt lần nữa.
Còn Diệp Thiên, gương mặt cậu lạnh nhạt, liếc mắt nhìn lại.
“Dao Cấp Hồn chuyên khắc vạn hồn trên thiên hạ, linh hồn càng nhiều thì sức mạnh mà dao Cấp Hồn có thể hút sẽ càng nhiều, nó sẽ càng lúc càng mạnh hơn mà thôi!”.
“Muôn vàn linh hồn sau lưng ông sẽ thuộc về dao Cấp Hồn!”.
Cậu dứt lời, ánh sáng thần trong mắt lại sáng rực.
Dao Cấp Hồn lập tức phát ra tiếng kêu vui sướng, sau đó ánh sáng màu đỏ sẫm lóe lên, chui vào trong làn khói dày đặc, sềnh sệch kia.
“Soạt soạt!”.
Làn khói đen vốn ngưng tụ thành một vùng biển đen, che phủ bầu trời trên đảo Rồng, nhưng sau khi dao Cấp Hồn bay vào trong nó, cả vùng biển đen lập tức sôi trào mãnh liệt.
Vô số khói đen hội tụ vào trung tâm, diện tích đang thu nhỏ lại nhanh chóng.
“Khốn nạn!”.
cảm nhận được linh hồn mà mình khống chế đang giảm mạnh nhanh chóng, Hades không kìm được quát lên một tiếng, sau đó định bay vào trong khói đen ngăn chặn dao Cấp Hồn hút linh hồn.
Nhưng ông ta còn chưa kịp bước ra bước đầu tiên, trong lòng đã cảm thấy lạnh lẽo.
Một bóng người thon dài thẳng tắp không biết từ lúc nào đã đứng trước mặt ông ta, giống như ma quỷ, ông ta lại không thể cảm ứng và đoán trước được.
“Diệp Lăng Thiên?”.
Ông ta tỏ ra sợ hãi, vô thức muốn lùi lại, nhưng bàn tay trắng nõn thon dài của Diệp Thiên đã đặt lên vai ông ta.
“Sức mạnh thì phải hấp thu như thế này!”.
Trong mắt Diệp Thiên không có chút cảm xúc nào, giống như Tu La địa ngục.
Khoảnh khắc cậu vừa dứt lời, lực hút mạnh mẽ truyền ra từ lòng bàn tay cậu, điên cuồng hút lấy chân lực mà Hades khổ tu mấy trăm năm.
Cơ thể Hades dần dần suy kiệt, khí tức trên người cũng yếu đi nhanh chóng.
Vị thần địa ngục vang danh Hy Lạp cổ đại lần đầu tiên trải nghiệm thế nào là nỗi sợ.
Dù ông ta có giãy giụa thế nào, dù có vận chuyển sức mạnh ra sao đều không có tác dụng.
Diệp Thiên không những ngăn chặn hành động của ông ta, mà sức mạnh tinh thần của cậu còn hình thành một vách ngăn mắt thường không thấy được xung quanh người Hades, cách ly ông ta với không gian nơi
này, không thế trốn thoát.
Chân lực trong cơ thể Hades mất đi nhanh chóng, không thể ngăn chặn được nữa.
Trong lúc ông ta tuyệt vọng cấp bách, ông ta không thể quan tâm đến khí phách của kẻ mạnh và tôn nghiêm của một vị thần Hy Lạp cổ đại được nữa, lập tức gào lên thảm thiết.
“Loner, mau cứu tôi!”.
Tiếng kêu cứu của Hades vang vọng, theo đó một bóng người bỗng nhiên lao ra từ dưới nước.
Người đó chuyển động hai tay, tạo thành một ấn kết xa xưa khó hiếu, bên trên hiện lên một từ tiếng Anh cổ là “Ireland”, đánh về phía lưng Diệp Thiên.