Chương 2792
Mấy người Thi Tú Vân, Diệp Vân Long đều có thể cảm nhận được sức mạnh cuồng bạo hừng hực trong người Diệp Thiên đang tập trung thành thực thể bao trùm lên không gian nhà họ và tới hiện tại vẫn chưa tan hết.
Một bóng hình lướt qua đạp xuống trước Diệp Thiên, đó là Yến Khinh Vũ.
Cô chẳng quan tâm tới những người xung quanh, chị nắm lấy cánh tay của Diệp Thiên với vẻ lo lắng và quan tâm.
“Anh không sao chứ?”
Mới có một ngày không gặp mà Diệp Thiên không chỉ có khí tức thay đổi, đến cả màu tóc và màu đồng tử cũng có sự thay đổi mãnh liệt.
Cô gái luôn hướng về Diệp Thiên, nhìn thấy cảnh tượng đó thì bỗng cảm thấy hoảng loạn.
“Không sao!”
Diệp Thiên vỗ vai cô gái và đẩy nhẹ cô ra.
Cô ngẩng đầu nhìn về phía Hoa Vô Đạo và Hoa Vinh Niên rồi gập người.
“Thưa chú, thưa ông, cháu xin lỗi, cháu đã không bảo vệ được Tiểu Ảnh!”
“Là cháu đã phụ cô ấy!”
Giọng cậu mang theo sự hối hận và áy náy khiến cho Hoa Vinh Niên cũng phải sững người.
“Tiểu Thiên, mau đứng lên!”
Hoa Vô Đạo dừng lại một lúc, rồi vội vàng bước tới dìu Diệp Thiên.
“Cháu nói với chú trước, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Tiểu Ảnh bị làm sao vậy?”
Diệp Thiên không hề đứng dậy mà chỉ ngồi phịch xuống đất kể lại từ đầu đến cuối chuyện xảy ra với Hoa Lộng Ảnh và Athena một lượt.
Họ đều là người thân của Hoa Lộng Ảnh, Diệp Thiên không hề giấu giếm, bọn họ có tư cách biết chân tướng.
Diệp Thiên thuật lại xong thì Hoa Vô Đạo và Hoa Vinh Niên đều đứng ngây ra.
Thi Tú Vân và mấy người Diệp Vân Long cũng đanh mắt với vẻ thất kinh.
Hoa Lộng Ảnh đã mất đi linh hồn và ý thức sao?
Tin tức này đối với mọi người mà nói thật sự khủng khiếp.
Trong mắt Thi Tú Vân và Diệp Vân Long, Hoa Lộng Ảnh luôn là con dâu của họ, không có người thứ hai, bọn họ thậm chí còn coi cô như con.
Giờ đây Hoa Lộng Ảnh thành ra thế này khiến bọn họ thật không biết phải phản ứng như thế nào.
Chỉ có Yến Khinh Vũ là nhìn về hướng Diệp Thiên sau đó ngồi xuống bên cạnh cậu.
Bàn tay ngọc ngà của cô gái đặt lên vai cậu với vẻ tiếc nuối và lo lắng.
Cô gái biết rất rõ vị trí của Hoa Lộng Ảnh trong lòng Diệp Thiên.
Dù cô gái là công chúa của Tam Nhất Môn- một trong sáu tông Huyền Môn thì cũng không hề có ý định muốn tranh giành với Hoa Lộng Ảnh, bỏi vì cô biết Hoa Lộng Ảnh là lửa chọn duy nhất của Diệp Thiên, không một ai có thể vượt qua và thay thế.
Còn giờ đây, người mà Diệp Thiên yêu thương nhất đã mất đi linh hồn, chỉ còn lại cái xác trống rỗng, cú sốc và đau thương này có thể thấy nếu như có thể thì cô gái thật sự muốn có thể chia sẻ với Diệp Thiên.
Một lúc lâu sau, Hoa Vô Đạo mới bừng tỉnh.
Hoa Vô Đạo nhìn Hoa Lộng Ảnh nằm yên dưới đất, đôi mắt tràn đầy vẻ bi thương.
Mất liên lạc với Hoa Lộng Ảnh, Diệp Thiên trở về là có thể cứu được con bé nhưng tình hiện tại thì thật sự đến Hoa Vô Đạo cũng không ngờ tới.
“Có lẽ đây là số mệnh rồi!”