Chương 2843
Chết tiệt!
Người đàn ông phương Tây tóc vàng giết chết một con bọ cạp, một con khác lập tức quét đuôi tới.
Người đàn ông không kịp né liền bị đuôi nó quét ngang ngực.
Mặc dù đòn tấn công của bọ cạp không qua mạnh nhưng đối với người thanh niên đã bị hao tốn rất nhiều sức lực mà nói đó cũng là một đòn tấn công mạnh khiến người này phải lùi lại nửa bước.
Và nửa bước này đã khiến đám bò cạp lao lên, thu hẹp vòng vây đối với ba người chỉ còn cách tầm ba thước.
Cảm nhận được con mồi trước mặt, những con bọ cạp dường như càng trở nên hào hứng.
Chúng bạt mạng lao lên.
Lí Thanh Du và Kỷ Nhược Yên cảm thấy áp lực vô cùng lớn và thậm chí còn hơn trước đó gấp bội.
Nhưng hai cô gái không hề từ bỏ, vẫn bặm môi cầm cự.
Đúng lúc nguy hiểm, thì trong đầu Lí Thanh Du bỗng hiện lên một bóng hình cao ráo.
Chính bóng hình đó đã tặng Lăng Uyên Thần Kiếm cho cô và còn nói cô sẽ không hạ thấp danh tiếng của Lăng Uyên Thần Kiếm.
Vì câu nói đó mà từ khi có được Lăng Uyên Thần Kiếm cô gái đã khổ luyện không biết bao lâu, tập trung toàn bộ tinh thần cho việc luyện võ.
Khi linh khí của thế giới trần tục bị đồng hóa với linh lực của tiểu thế giới và những người kia cố tình tận dụng thời cơ thì cô gái cũng đã đạt tới siêu phàm thượng phẩm.
Chỉ có cô gái mới biết lời nói của con người kia quan trọng với cô tới mức nào.
Nghĩ tới đây, cô gái bỗng lầm bầm: “Lăng Uyên Thần Kiếm là do Diệp Thiên tặng cho mình, lẽ nào mình sẽ chết ở đây và Lăng Uyên Thần Kiếm cũng bị chôn vùi ở đây sao?”
“Không, mình không chịu!”
Cô gái khẽ gầm lên, đôi mắt trở nên vô cùng kiên định, chân khí bị tắc nghẽn trong cơ thể một lần nữa được vận động và bùng phát.
Một giây sau, một luồng sáng lao thẳng lên trời.
Khí tức của cô gái ngày càng bành trướng.
Nhát kiếm vung ra khiến cho đám bọ cạp ở vị trí tiền tuyến bị chém làm hai, lực tấn công của cô gái lúc này không biết đã mạnh hơn biết bao nhiêu lần.
Kỷ Nhược Yên và người thanh niên tóc vàng bàng hoàng quay qua nhìn.
Bọn họ đều cảm thấy kinh ngạc.
Lí Thanh Du đã đột nhiên đột phá lên tới siêu phàm thần phẩm rồi sao?
“Soạt!”
Lí Thanh Du không hề đáp lại, chỉ vung tay liên tục.
Lăng Uyên Thần Kiếm trong tay cô gái hóa thành vô số đường kiếm, kiếm khí tỏa ra bốn phía giết chết hàng trăm con bọ cạp khiến cho vòng vây của bọn họ được nới rộng ra gấp đôi.
Khi Kỷ Nhược Yên và người thanh niên tóc vàng tưởng rằng có thể phá vòng vây thì một âm thanh nặng nề vang lên từ bên cạnh.
Chỉ thấy một con bọ cạp khổng lồ cao tầm năm mét, dài tầm mười mét từ đám bọ cạp lan ra.
Hai cái càng của nó giờ lên đập mạnh vào thanh kiếm của Lí Thanh Du.
Kiếm quang vỡ vụn thế nhưng tốc độ tấn công của nó vẫn không hề giảm đi, nó cứ thế quét về phía Lí Thanh Du.
Lí Thanh Du không kịp né đành cầm kiếm đỡ lại.
“Keng!”
Tiếng kim loại vang lên, và cuối cùng cú đập của bọ cạp bị ngăn lại.
Thế nhưng Lí Thanh Du cũng hự lên một tiếng.
“Phụt!”
Cô gái phun ra một ngụm máu tươi và bật lùi lại hàng chục thước.
Rõ ràng là cô gái đã bị thương.
“Cái gì vậy?”
Kỷ Nhược Yên và người thanh niên tóc vàng đều tái mặt.
Lí Thanh Du đã đột phá cảnh giới siêu phàm thần phẩm mà lại không đỡ được đòn tấn công của con bọ cạp sao?