Chương 2857
Ngay đến bản thân cậu cũng cảm thấy kinh ngạc với sức mạnh hiện tại của mình.
Nếu chỉ xét về sức mạnh thì bây giờ, cậu chỉ dựa vào Phệ Thiên Ma Lực đối phó kẻ địch là đủ có thể áp chế những nhân vật cảnh giới sử thi cấp lãnh chúa như Thiên Luân, Huyết tổ, Lang tố.
Diệp Thiên đứng dậy, hoạt động cánh tay một lúc.
Giây lát sau, ánh mắt cậu đông cứng tại chỗ.
Cách cậu không xa, có hai bóng hình xinh đẹp quần áo rách tả tơi, làn da trắng như trăng sáng thấp thoáng ẩn hiện, trên người họ có nhiều vết hồng loang lổ vô cùng bắt mắt.
“Chuyện này là?”.
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Thiên cảm thấy vô cùng kì quái.
Sau đó, những hình ảnh rời rạc lướt qua trong đầu cậu, cuối cùng cậu cũng nhớ lại chuyện đã xảy ra trước đó.
Cậu nhớ ra, lúc trước vì ma khí xâm nhập cơ thể cậu khiến cậu rơi vào trạng thái mất khống chế, sau đó hình như Lí Thanh Du và Kỷ Nhược Yên bị cậu…
Nghĩ đến đây, ánh mắt Diệp Thiên lập tức trở nên cực kì phức tạp.
Từ khi cậu thành tài nối danh tới nay, các cô gái có quan hệ khá thân thiết, dây dưa với cậu cũng không ít.
Ngoại trừ Hoa Lộng Ảnh người mà cậu yêu thương ra, còn có Yến Khinh Vũ, Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ, Kỷ Nhược Tuyết, Nhậm Uyển Doanh, Đàm Băng Băng…
Nhưng Diệp Thiên quả thật chưa từng nghĩ đến, lần đầu tiên trong đời của cậu không phải cùng với Hoa Lộng Ảnh, thậm chí không phải với những cô gái có quan hệ thân thiết với cậu.
Ngược lại xảy ra chuyện hoang đường như vậy với một người là Lí Thanh Du bèo nước gặp nhau, một người là Kỷ Nhược Yên khiến cậu vô cảm thậm chí là phản cảm.
Trong chớp mắt, trong lòng Diệp Thiên có muôn vàn cảm xúc đan xen, nhất là vết đỏ vô cùng nổi bật trên áo quần kia càng khiến cậu không biết nên xử trí thế nào.
‘Phu!”.
Một lúc sau, cậu hít sâu một hơi, ánh mắt cũng khôi phục sự sâu sắc.
Chuyện đã xảy ra rồi, cậu sẽ không né tránh, mọi chuyện đợi Lí Thanh Du và Kỷ Nhược Yên tỉnh lại rồi nói.
Cậu lục lọi chiếc nhẫn không gian trên ngón tay một lúc, lấy ra hai bộ quần áo thường ngày của cậu đắp lên hai người họ.
Còn cậu khoanh chân ngồi một bên, yên lặng đợi hai người họ tỉnh dậy.
Đúng lúc đó, rừng cây xung quanh bỗng nhiên xao động, mười mấy làn sóng sức mạnh mạnh mẽ đang bay về phía này từ các phương hướng khác nhau.
Chỉ trong giây lát, xung quanh ba người nhóm Diệp Thiên đã xuất hiện thêm vô số bóng người.
Tất cả có mười tám tên lần lượt hiện thân, mỗi một tên đều là yêu tộc khác loài đầu thú mình người.
“Nhân loại sao?”.
Bọn chúng nhìn ba người nhóm Diệp Thiên, đều tỏ vẻ ngạc nhiên.
Bọn chúng là cao thủ dị tộc sinh ra bởi ma khí trong hang ma phương Tây, vừa rồi cũng cảm nhận được sự chuyến động khác thường của ma khí nên mới đuối tới đây.
Nhưng bọn chúng không ngờ tận cùng nơi ma khí biến mất lại là
ba con người không thuộc về hang ma phương Tây.
Sau sự kinh ngạc ngắn ngủi, đám yêu thú dị tộc này đều thay đổi ánh mắt.
Sâu trong đáy mắt bọn chúng, tia sáng khát máu đang dần dần dâng lên.
Đối với bọn chúng mà nói, nhân loại chính là thức ăn ngon nhất.
Phụ nữ nhân loại chính là thuốc bổ mà bọn chúng thích nhất!
Khi bọn chúng sắp sửa có hành động, Diệp Thiên lại lạnh lùng lên tiếng trước bọn chúng.
“Trong số bọn mày, ai có thế tìm được hoa Bạch Ám, tao sẽ bớt giết một tên!”.