Chương 2897
Nhưng hàng trăm, hàng nghìn năm qua, hang ma phương Tây rộng lớn chỉ có sự tranh chấp giữa bọn họ.
Khi mà họ vận dùng toàn bộ sức mạnh thì mới triệu gọi áo giáp Ma Hoàng xuất hiện.
Và tình huống đó cũng đã xảy ra hơn một trăm năm trước rồi.
Lần đó khi cả bốn người tranh đấu, khiến cả bốn bị thương thì bọn họ đã đưa ra hiệp ước, cuộc tranh chấp giữa bốn người không được phép sử dụng áo giáp Ma Hoàng nữa.
Vậy mà lúc này, Cụ Phong Ma Vương của Đông Ma Vực lại triệu gọi áo giáp Ma Hoàng.
Tình huống này khiến cho ba người còn lại cảm thấy kinh ngạc.
Theo bọn họ, người có thể khiến ma vương sử dụng áo giáp Ma Hoàng thì chắc chắn phải là một vị Ma Vương có sức mạnh tương đương.
Nhưng nếu vậy thì cả hai bên đều phải gọi áo giáp Ma Hoàng ra mới được.
Lúc này bọn họ chỉ cảm nhận được duy nhất khí tức của áo giáp Ma Hoàng nguyên tố gió.
Rõ ràng là, đối thủ của Cụ Phong Ma Vương không phải là một trong ba người còn lại mà là một kẻ địch cực mạnh mà bọn họ không hề biết.
“Ở hang ma phương Tây này còn có đối thủ nào có thể ép Cụ Phong Ma Vương sử dụng áo giáp Ma Hoàng sao?”
Cùng một suy nghĩ hiện ra trong đầu của ba vị ma vương còn lại.
Bọn họ chìm vào im lặng một lúc rồi dường như không hẹn mà gặp đều bay vọt lên trời tạo thành ba luồng ánh sáng phóng về phía Đông Ma Vực.
Đúng lúc này, trên ma cung đổ nát của Đông Ma Vực.
Diệp Thiên đang lơ lửng giữa không trung, tay chắp sau lưng tràn đầy ngạo nghễ.
Phía sau câu, cô gái xinh đẹp vẫn đang được bảo vệ bên trong lớp ánh sáng màu đỏ.
Cô gái căng thẳng nhìn về phía xa, nới có Cụ Phong Ma Vương được bao phủ bởi lớp áo giáp màu đen và khí ma cháy hừng hực trên người.
Cụ Phong Ma Vương của lúc này đã đẩy ma khí lên cực điểm.
Sức mạnh bành trướng tới mức trước giờ chưa từng có.
Áp lực từ cơ thể hắn phóng ra, bao trùm cả không gian.
Đám yêu ma quái vật thấy vậy thì đều run rẩy và khom người xuống.
Đây chính là con người thực của ma vương, nếu không có thực lực đàn áp thì sao có thể thống soái một phương, làm chủ một vùng được chứ?
“Con người kia, có thể ép tôi tới bước này thì đủ để cậu cảm thấy tự hào rồi đấy!”
“Tôi đã hợp thể với áo giáp Ma Hoàng nguyên tố gió, thì hôm nay cái ma cung đầy tàn tích này sẽ là nơi chôn sống cậu”.
Cụ Phong Ma Vương với con mắt độc nhất đầy cay nghiệt khóa chặt Diệp Thiên.
Chiến đao trong tay hắn được nắm chặt và bổ về phía trước.
“Rẹt!”
Nhát đao của hắn không hề múa máy, không hề có chiêu thức gì, chỉ đơn giản là chém mạnh về phía trước.
Thế nhưng ma khí như núi để phát ra từ nói thì bao trùm lên hết thảy.
Những nơi nó quét qua vạn vật đều bị tàn phá thành cát bụi không gian tạo thành một vết cắt dài ngoằng Kiếm đạo khổng lồ chém thẳng về phía Diệp Thiên Nhật đạo đó do Cụ Phong Ma Dương tùy ý thể hiện mà thôi, thế nhưng uy lực của nó so với chiêu thức Ma Động Trậm của Ma Đồng Biến thì không biến mạnh hơn gấp bao nhiêu lần
Không gian như có một người khổng lồ cao hàng ngàn mét xuất hiện với thanh kiếm trong tay tức giận chém về phía trước.
.
“Ầm!”
Đao quang giáng xuống đỉnh đầu của Diệp Thiên.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên khiến cả đất trời rung chuyển.
Diệp Thiên cuối cùng cũng đã phải hành động.