Chương 2965
“Nguyệt Nguyệt!”.
Nhìn ngọn lửa lam đỏ đan xen ở trước người, Diệp Thiên khẽ nỉ non, người cậu gọi chính là Tiếu Văn Nguyệt, đây là lần đầu tiên cậu gọi Tiếu Văn Nguyệt như vậy.
“Hôm nay, cho dù tôi mất hết tu vi, tôi cũng nhất định sẽ báo thù cho cô!”.
Cậu vừa dứt lời, bàn tay vung lên, ngọn lửa lam đỏ vờn quanh người cậu lập tức hướng vào bên trong cơ thể, chui vào mỗi tấc da thịt, mỗi một tế bào, khiến cho cơ thể cậu bắt đầu bốc cháy, hòa thành một thể với ngọn lửa lam đỏ này.
Từ xa xa nhìn lại, giống như một người lửa tự bốc cháy, lộ vẻ cực kỳ bi tráng, cực kỳ tươi đẹp.
Bây giờ Diệp Thiên chính là đang dùng ngọn lửa kỳ dị khi dung hợp Phệ Thiên Huyền Lực và Phệ Thiên Long Diệm với nhau tạo ra để đốt cháy bản thân, kích phát tiềm năng ấn giấu bên trong cơ thế mình, huy động chức năng cơ thể và tăng cường sức mạnh đến cực hạn, mà cái giá của cách làm như vậy chính là phải thừa nhận cơn đau trái tim bị gặm nhấm khó mà miêu tả, cùng với sau khi sử dụng, rất có thể sẽ mất sạch tu vi, từ đó hoàn toàn rời khỏi võ đài cao thủ.
Nhưng dù vậy, cậu vẫn không hề chùn bước, không hề do dự.
“Lần này, có lẽ là lần chiến đấu cuối cùng của tôi!”
Cậu cố nén đau đớn kịch liệt như bị xuyên tim, chậm rãi giơ bàn tay lên, ngọn lửa nhảy múa trong mắt ngày càng cuộn trào mãnh liệt.
“Trạng thái này gọi là…”
“Hình thái phẫn nộ của Phệ Thiên Thần Diệm!”
Cậu chậm rãi đứng dậy, cơ thể thẳng tắp, giống như một thanh trường thương muốn chọc thủng chân trời, ngón tay chỉ vào Thiên Luân.
“Thứ đồ tạp chủng, nạp mạng đi!”
Ngay lúc này, sắc mặt Thiên Luân đột nhiên thay đối dữ dội! Gã cảm nhận được, một hơi thở giống như mãnh thú Viễn Cổ Hồng Hoang đánh nổ chân trời!
“Vụt!
Vùng ngực Diệp Thiên phập phồng, miệng phả ra khí tức nóng hổi, toàn thân cũng được ngọn lửa màu lam đỏ hừng hực bao phủ.
Cậu gọi hình thái này là hình thái cuồng nộ.
Nếu như không phải nhìn thấy Tiếu Văn Nguyệt bị giết cùng với cảm nhận được sức mạnh khó có thể ngăn chặn của Thiên Luân thì cậu tuyệt đối sẽ không sử dụng tới thủ đoạn này.
Khoảnh khắc này, khí tức của cậu đã được đẩy lên cực hạn, so với Phệ Thiên Huyền Lực hóa thành Phệ Thiên Ma Lực thì càng điên cuồng hơn nhiều lần.
Hơn nữa, sức mạnh của nó cũng bạo tăng tới mức trước giờ chưa từng có.
Thiên Luân ở phía trước với biểu cảm không ngừng biến đổi.
Hắn có thể cảm nhận được trên người Diệp Thiên một sư nguy hiểm vô cùng.
So với Diệp Thiên của trước đây thì lần này cảm giác đó càng mãnh liệt hơn.
“Tự đốt cháy cơ thể, đột phá trong thời gian ngắn hạn để tìm kiếm sức mạnh sao?”
Hẳn không ngờ Diệp Thiên lại có thể quyết đánh đến cùng như thế này.
Điều này đồng nghĩa với việc cậu đã vứt bỏ các việc tu luyện sinh mệnh ra phía sau.
Điều này cũng tương tự việc trước đó Thi Mạc đốt tinh huyết và liều chết một phen.
Chỉ là Diệp Thiên của hiện tại càng điên cuồng hơn.
Điên cuồng một cách triệt để.