Chương 3088
Tuy nhiên, khi nhà họ Diệp và liên minh võ thuật Hoa Hạ sắp thất bại thì Diệp Thiên lại hồi sinh, quét bay mọi kế hoạch của ông ta.
ông ta vốn cho rằng, dù Diệp Thiên có quay trở lại cũng sẽ không phát hiện ra những chuyện ông ta làm trong âm thầm, nhưng không ngờ mọi việc đã bị Diệp Thiên biết được từ lâu.
“Diệp Lăng Thiên, cậu nghe tôi nói, có lẽ chuyện này có chút hiểu lầm!”.
ồng ta cảm giác được sự lạnh lẽo dâng lên từ trong mắt Diệp Thiên, lập tức biến sắc, tìm cách biện bạch.
Đùa gì chứ, nếu là Diệp Thiên của ba tháng trước, tuy ông ta cũng rất kiêng dè, nhưng còn lâu mới khiến ông ta sợ đến mức lùi lại.
Cho dù ông ta không thắng nổi Diệp Thiên, ông ta cũng chắn chắn mình sẽ không thất bại, rút lui thành công.
Nhưng bây giờ, Diệp Thiên dũng mãnh hiên ngang đánh bại ba người tu tiên ngoài hành tinh có thực lực vượt qua cảnh giới sử thi cấp thần hoàng.
Độ mạnh của cậu đã vượt ngoài nhận thức của ông ta, ông ta không dám dùng ánh mắt ngày trước để nhìn Diệp Thiên nữa.
“Tôi không cần ông giải thích!”.
Diệp Thiên xua tay, ngắt lời ông ta, sau đó ngước mắt lên, ánh mắt như lưỡi kiếm bén nhọn nhắm thẳng vào Cổ Nguyệt Trường Hà.
“Hôm nay tôi đến tìm ông là để giết ông! Nếu ông muốn sống thì chỉ có một con đường để đi!”.
“Ký kết khế ước thần hồn với tôi, lập nên quan hệ chủ tớ, sống chết chỉ dựa vào một ý nghĩ của tôi!”.
Giọng nói cậu vô cùng đanh thép, mang theo giọng điệu không cho phép nghi ngờ, căn bản không cho Cổ Nguyệt Trường Hà cơ hội thương lượng.
Trong lúc cậu nói chuyện, chân lực mạnh mẽ đã biến thành một chiếc lưới vô hình, đan xen trong không trung, mơ hồ đã phong tỏa không gian nơi này.
Toàn bộ Hồ Ngọc Nguyệt đều bao phủ trong phạm vi phong tỏa của Diệp Thiên.
Sau đó, sức mạnh tinh thần của cậu giống như sóng dữ cuộn trào, biến thành lưỡi dao gió sắc bén, dựng thẳng như gai nhọn của con nhím, bao bọc chặt chẽ xung quanh tấm lưới chân lực.
Chỉ cần CỔ Nguyệt Trường Hà nói ra một từ “không”, những lưỡi dao gió ngưng tụ từ sức mạnh tinh thần sẽ phóng xuống không nể nang gì, xé Cố Nguyệt Trường Hà thành mảnh vụn.
Thời khắc này, Cổ Nguyệt Trường Hà hoàn toàn rơi vào cảnh khó xử, đứng ngây ra tại chỗ không nói được lời nào.
Lúc này, nội tâm của ông ta đang đấu tranh kịch liệt.
Phải biết rằng chủ động giao ngọn lửa linh hồn cho người khác nắm giữ và kí kết khế ước thần hồn với người khác, lập nên quan hệ chủ tớ là hai việc khác nhau về bản chất.
Trước kia, ông ta chủ động giao ngọn lửa linh hồn cho Diệp Thiên, mặc dù cũng là bị Diệp Thiên nắm giữ sự sống chết, nhưng kiểu nắm giữ này sẽ mất tác dụng nếu Diệp Thiên chết đi hoặc mất hết tu vi, và ông ta có thể lấy lại tự do.