Chương 3179
Sau đó, cậu búng ngón tay, lửa tản ra, hóa thành muôn nghìn ngọn lửa nho nhỏ, bay ra khắp bốn phía.
Mỗi một đốm lửa nhắm vào một con ma thú cấp bảy trở xuống.
Những đốm lửa này rơi xuống bên ngoài cơ thể ma thú lại giống như gặp được nhiên liệu tốt nhất, bốc cháy hừng hực.
Trong nháy mắt, trên bầu trời thành Thiên Nam xuất hiện muôn vàn quả cầu lửa.
Sau đó, những quả cầu lửa nổ tung bay lên cao, tia lửa tóe ra đầy trời, giống như pháo hoa nở rộ, lấp lánh rực rỡ.
Tất cả mọi người ở thành Thiên Nam sững sờ trong giây lát, không còn lời nào để nói.
Tám vị hiền giả và nhóm võ đế, pháp đế bị nhốt trong lồng cũng ngạc nhiên biến sắc.
Hôm nay, đám ma thú xâm nhập vào thành Thiên Nam với số lượng rất lớn, khó mà tưởng tượng.
Đây hầu như là đã sử dụng chín mươi chín phần trăm sức mạnh của thế giới ma thú, ma thú cấp một đến cấp sáu cộng lại số lượng trên trăm nghìn con, có thể nói là che phủ đất trời.
Muốn giết chết hơn trăm nghìn con ma thú cùng một lúc, ngay cả tám vị hiền giả cũng không thể làm được trong tình huống không sử dụng thuật cấm.
Nhưng Diệp Thiên lại làm được một cách dễ dàng, chỉ như đang hít thở, không hề có chút khó khăn nào, đây rốt cuộc là thủ đoạn gì?
Người dân thành Thiên Nam vốn rơi vào địa ngục Tu La đều được cứu ra ngoài nhờ đòn tấn công gần như hủy diệt cả một tộc của Diệp Thiên, không ít người vui mừng bật khóc, quỳ xuống đất.
“Thần linh,là thần linh hiển linh rồi Bọn họ bằngýthức được,kỳ tích của loài người đà được tạo ra Lúc này.Thôi Cách uốn đang không có hứng thủ gì cuối cùng đã chúýđến Diệp Thiên Dòng cảm ứng quen thuộc này,lẽ nào là cậu tả?
Lửa ngập trời, mỗi một quả cầu lửa bùng nổ đều đại diện cho sinh mệnh của một ma thú kết thúc.
Trước Phệ Thiên Thần Diệm, bất kể là phòng ngự xác thịt của bọn chúng có mạnh thế nào cũng chỉ như tờ giấy, cuối cùng bị đốt thành khói đen.
Năm con vua thú vốn có trí tuệ cao thâm cũng đồng loạt biến sắc, nhiều con ma thú cấp bảy và cấp tám ở bên cạnh bọn chúng cũng mở to mắt, vô cùng chấn động.
Bọn chúng phát hiện, ngoại trừ tám vị hiền giả ra, con người ở sao Tử Khúc hình như còn có cao thủ mà bọn chúng không nắm bắt được.
Thôi Cách vốn không có hứng thú gì, lúc này vẻ mặt cũng sa sầm.
Vừa rồi Diệp Thiên lan tỏa sức mạnh tinh thần khóa chặt mấy con ma thú, hắn đã phát hiện ra một cách rõ rệt.
“Ở sao Tử Khúc lại có người tu luyện sức mạnh tinh thần mạnh mẽ vậy sao?”.
Hắn thầm nghĩ, sức mạnh tinh thần mà Diệp Thiên vừa mới lan tỏa ra đã vượt xa dự liệu của hắn.
Nhưng dù là vậy, hắn cũng chỉ do dự một phút, trên mặt đã không còn vẻ kiêng dè nào nữa.
Mặc dù sức mạnh tinh thần mà Diệp Thiên vừa lan tỏa ra rất mạnh, nhưng chỉ là tương đối mà thôi.
Đối với hắn mà nói, hắn từng thấy sức mạnh tinh thần ở cấp bậc này ở không ít thiên tài tu tiên chuyên tu sức mạnh tinh thần, mà những nhân vật thiên tài này có đến chín mươi phần trăm thất bại dưới tay hắn, sao hắn phải chú ý chứ?
Nhưng hắn không biết, sức mạnh tinh thần mà Diệp Thiên vừa sử dụng chỉ là sáu phần mười mà thôi.
“Chủ nhân, là tên đó!”.
Tị Hỏa Kim Tinh Thú nhận biết nhạy bén, hầu như ngay lập tức nhắm tới Diệp Thiên ở dưới mặt đất.
Thôi Cách nhìn xuống Diệp Thiên, đúng lúc ấy, Diệp Thiên cũng nhìn về phía hắn.
“Thần điện Thái Dương?”.
Khi Diệp Thiên nhìn thấy hình vẽ mặt trời trên ngực Thôi Cách, trong mắt lập tức dâng lên ý cười lạnh lẽo.