Chương 3192
“Đến tay rồi!”.
Hào quang màu tím nhạt làm cho vẻ tham lam trong mắt Thôi Cách càng sâu đậm.
Lần này mang tinh thể sao Tử Khúc về bẩm báo, giúp tu vi của chưởng môn tiến bộ thêm, chắc chắn hắn lại lập công lớn, địa vị trong thần điện Thái Dương cũng sẽ thêm vững chắc.
Nếu được ban thưởng, tu luyện kỹ xảo chiến đấu mạnh hơn, sau này hắn thật sự trở thành người đứng đầu trong các đệ tử nòng cốt cũng không phải không thể.
Tinh thể sao Tử Khúc sắp bị hắn nắm vào tay thì đúng lúc đó, một luồng sức mạnh đáng sợ giống như thú dữ thức tỉnh dâng lên từ dưới chân hắn.
“Gào!”.
Một tiếng rồng kêu vang lên to rõ, chấn động trời xanh, chỉ thấy một luồng sức mạnh bay vọt lên trời.
Dấu ấn trấn áp mà Đại Nhật Luân Hồi Ấn của Thôi Cách để lại bị phá tan bởi luồng sức mạnh ấy.
Một bóng người phá phong ấn bay ra, lao vọt lên trời, chính là Diệp Thiên.
Đám đông chứng kiến cảnh này đều bùng nổ tiếng hoan hô đinh tai nhức óc.
Diệp Thiên vẫn chưa chết, hi vọng của sao Tử Khúc vẫn chưa bị dập tắt.
Diệp Thiên vừa xuất hiện đã giơ tay tóm lấy tinh thể của sao Tử Khúc, trở tay quăng trở về cho đại hiền giả.
“Diệp Lăng Thiên?”, Thôi Cách kinh ngạc, hạ giọng nói: “Cậu vẫn còn sức mạnh để thoát khỏi phong ấn?”.
Xác thịt của Diệp Thiên bị Đại Nhật Đạo Thể của hắn đánh trực diện.
Trong tình huống đó, hắn sử dụng Đại Nhật Luân Hồi Ấn đáng ra phải trấn áp được Diệp Thiên hoàn toàn mới phải, sao Diệp Thiên vẫn có sức phản kháng?
“Đại Nhật Đạo Thể quả thật rất mạnh, xem ra đúng là tôi hiểu biết quá ít về giới tu tiên”.
“Nhưng chỉ vậy mà muốn thắng tôi thì vẫn còn kém xa lắm!”.
Diệp Thiên mỉm cười, tay phải đột nhiên tóm lấy cánh tay trái bị bẻ gãy, cứ vậy nắn lại khớp.
“Răng rắc!”.
Tiếng khớp xương vang lên thật to, tay trái vốn bị bẻ ngược khớp được cậu nắn về đúng chỗ cũ.
Làm vậy chắc chắn phải chịu cơn đau khó mà hình dung, nhưng trên mặt cậu lại không hề thấy chút đau đớn nào.
“Phệ Thiên Thần Thể cũng đã đến lúc thăng hoa rồi!”.
Cậu lẩm bẩm khe khẽ, một đóa hoa trong suốt gần như không màu lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
“Hoa chỉ cảnh?”.
Thôi Cách nhìn chằm chằm nó,vô cùng ngạc nhiên.
Nhưng Diệp Thiên lại không màng quan tâm đến hắn,cậu đắm mình trong ánh sáng lấp lánh tòa ra từ hoa chỉ cảnh,mỗi một lỗ chân lông,mỗi một tế bào trên cơ thể đều đang giãn nở.
Phệ Thiên Thần Thể thăng hoa vào lúc này!
“Hoa chỉ cảnh?”.
Con ngươi trong mắt Thôi Cách co lại, đầy vẻ không tin nổi.
Đóa hoa gần như không màu hiện ra trên đỉnh đầu Diệp Thiên rõ ràng là hoa chỉ cảnh đại diện cho sức mạnh cao nhất.
Phải biết rằng, người có thể tu thành hoa chỉ cảnh đều là thiên tài tuyệt thế hiếm có.
Trong thế hệ trẻ tuổi của thần điện Thái Dương cũng chỉ có người đứng thứ nhất trong số đệ tử nòng cốt, yêu nghiệt tuyệt thế vững vàng chiếm vị trí đầu bảng xếp hạng thiên tài dải Ngân Hà là tu được hoa chỉ cảnh.
Trên bảng xếp hạng thiên tài dải Ngân Hà, trừ vị đệ tử nòng cốt đó của thần điện Thái Dương bọn họ ra, cũng chỉ có hai vị thiên tài xếp hạng hai, hạng ba là tu được hoa chỉ cảnh.
Ngay cả Tiểu Lôi Vương hắn đến bây giờ cũng chưa luyện ra được hoa chỉ cảnh thuộc về mình.
Từ dó có thể thấy, muốn có hoa chỉ cảnh khó khăn như thế nào.