Chương 3353
Ông ta đi từng bước xuống khỏi đài cao, cuối cùng đứng cạnh Hoàng Tuyền, ánh mắt sâu như vực thẳm.
“Thông báo chuyện này cho thần điện Thái Dương, sau đó trả lời Hiên Viên Điện, cứ nói chúng ta chấp nhận trận chiến này!”.
Hoàng Tuyền hơi sửng sốt, sau đó lập tức gật đầu, trong mắt có tia sáng hưng phấn và tàn nhẫn lóe lên.
Chuyện của Hiên Viên Điện đã kéo dài quá lâu, nhưng khổ nỗi bọn họ mãi vẫn không tìm thấy vị trí tổng bộ Hiên Viên Điện, không thể bắt gọn một mẻ.
Bây giờ, Hiên Viên Điện chủ động đứng ra, theo ông ta thấy đây là thời cơ tốt để tiêu diệt toàn bộ Hiên Viên Điện.
Không chỉ có Dương Thần Vực, mà cùng lúc đó, tổng bộ tông môn của ngũ đại thượng tông ở phía Bắc, Tây, Nam và Trung Bộ cũng xuất hiện tình trạng tương tự.
Chỉ trong vòng một ngày, chiến thư mà Diệp Thiên nói Phong Hậu gửi đi đã được ngũ đại thượng tông đồng thời tiếp nhận.
Tổng bộ Hiên Viên Điện không còn sự ràng buộc của không gian độc lập, hòa cùng một thể với môi trường sao Ly, trở thành khung cảnh non xanh nước biếc, tiên khí lượn lờ.
Bên cạnh đó, Diệp Thiên đưa linh mạch giành được từ di tích vào dưới đáy nền móng của Hiên Viên Điện.
Nguyên khí đất trời mà nó mang lại bao bọc Hiên Viên Điện, khiến nơi này biến thành một động tiên tài nguyên phong phú, trăm hoa đua nở.
Các đệ tử của Hiên Viên Điện cũng không còn sự cẩn trọng và đè nén trước kia, chuyên tâm tu luyện ở sân luyện võ, hi vọng có thể nâng cao thực lực của mình lên mức cao nhất trong một tháng này, có thể cống hiến sức mạnh của mình trong trận quyết chiến sắp đến.
Ở vùng đất phì nhiêu trung tâm Hiên Viên Điện, hai cây cổ thụ chọc trời sừng sững, che khuất mặt trời.
Trên thân nó mọc ra mấy chục quả hình trẻ sơ sinh, chỉ là vẫn chưa chín, có màu xanh mơn mởn.
Đó chính là cây Thánh Linh mà Diệp Thiên mang về từ di tích nguyên anh và một cây phát hiện được trong nhẫn không gian của Thiên Luân đánh rơi.
Dưới cây Thánh Linh, linh khí tràn trề.
Diệp Thiên đang ngồi dưới tán cây thích thú hóng gió.
Trên mặt cậu không hề nhìn ra vẻ căng thẳng khi đại chiến sắp tới.
Phong Hậu đang đi tới từ thềm đá bên dưới, nhìn thấy Diệp Thiên mới hỏi: “Thư khiêu chiến đã gửi đi, ngũ đại thượng tông chắc cũng đã nhận được”.
“Thế à?”, Diệp Thiên mở mắt ra, đôi mắt đen láy càng thêm sâu xa khó dò.
“Bây giờ bọn họ có động tĩnh gì không?”.
Phong Hậu lắc đầu: “Động tĩnh lạ thì không có, hình như ngũ đại thượng tông vẫn giữ trạng thái bình thường”.
“Chỉ là bọn họ sắp xếp cho đệ tử tình báo trong môn phái lan truyền tin tức này ra ngoài.
Theo tình hình hiện nay, tất cả cao thủ tu sĩ trên sao Ly sẽ biết chuyện này nhanh thôi”.
“Hóa ra là vậy!”, khóe miệng Diệp Thiên hiện lên ý cười sâu xa: “Truyền tin tức ra ngoài thu hút các cao thủ tu sĩ trên sao Ly đến xem chiến.
Đến lúc đó tiêu diệt tất cả chúng ta thì có thể cho thấy sự mạnh mẽ của ngũ đại thượng tông, vừa có thể lập uy dương danh, củng cố địa vị bá chủ sao Ly của bọn họ, đúng là một công đôi việc!”.
“Đáng tiếc, lần này bọn họ tính sai rồi!”.
Diệp Thiên đứng dậy, vươn vai, trên mặt đột nhiên hiện lên vẻ lạnh lùng sắc bén.
“Những người đến xem chiến sẽ không nhìn thấy ngũ đại thượng tông tiếp tục địa vị bá chủ, mà sẽ thấy Hiên Viên Điện quật khởi trở lại!”.
“Hãy để bọn họ đến đi, lúc đó tôi sẽ cho bọn họ biết, rốt cuộc trên sao Ly nắm đấm của ai to nhất!”.
Phong Hậu thấy Diệp Thiên tự tin như vậy, trong lòng cũng hơi yên tâm, như nhìn thấy Hoàng Đế dẫn dắt Hiên Viên Điện xưng bá sao Ly năm xưa, nhất thời ngẩn ngơ.