Chương 3355
“Nguyên khí linh hồn chứa trong quả Hồn Anh này vô cùng dồi dào, ngay cả tôi cũng cảm thấy kinh ngạc.
Vả lại, quả Hồn Anh này vừa mới sinh ra, hiệu lực của nó không bị tổn hại và mất bớt.
Tôi dùng Phệ Thiên Huyền Lực đắp nặn linh hồn cho ông, chắc chắn có thể giúp ông quay về thời kỳ đỉnh cao, thậm chí còn cao hơn”.
“Thật sao?”, nghe Diệp Thiên nói một cách tự tin như vậy, trong lòng Phong Hậu cũng dâng lên hi vọng.
Dù sao có thể đạt đến nguyên anh, ai lại muốn ở lại kim đan chứ? Suy cho cùng chênh lệch giữa hai cảnh giới hoàn toàn không thể dùng lời nói để hình dung.
Diệp Thiên gật đầu, sau đó ra hiệu ông ta ngồi xuống.
Phong Hậu theo lời khoanh chân ngồi xuống, vận hành chân lực trong cơ thể theo chu thiên, khẽ nhắm mắt lại.
Diệp Thiên đứng phía sau ông ta, nâng quả Hồn Anh qua khỏi đầu, nhìn chằm chằm quả cây giống như trẻ sơ sinh đó, ánh mắt cậu cũng trở nên ngưng đọng.
Một lúc sau, cậu vung tay ném quả Hồn Anh lên trời, chớp thời cơ vươn tay ra, lòng bàn tay bỗng tuôn ra một luồng lửa màu vàng rực rỡ lấp lánh.
Phệ Thiên Thần Diệm!
Phệ Thiên Thần Diệm hóa thành cột lửa, bay vọt lên trời, sau đó hội tụ thành sóng lửa dạt dào, bao bọc quả Hồn Anh vào bên trong.
Nhiệt độ đáng sợ nhanh chóng nuốt chửng lấy quả Hồn Anh.
Dù là thiên tài địa bảo cứng chắc như quả Hồn Anh cũng không chịu được uy lực của Phệ Thiên Thần Diệm, dần dần bị hòa tan từ ngoài vào trong bởi sóng lửa.
Trong vòng mấy chục giây, quả cây to cỡ bàn tay bị Phệ Thiên Thần Diệm luyện hóa thành chất lỏng.
Chất lỏng này óng ánh trong suốt, tỏa ra mùi thuốc nồng đậm.
Các đệ tử nghe thấy động tĩnh đi đến đứng xung quanh quan sát, chỉ ngửi một ít đã cảm thấy tinh thần sảng khoái, vô cùng phấn chấn.
Chất lỏng óng ánh này chính là tinh hoa dược lực của quả Hồn Anh.
Diệp Thiên điều khiển Phệ Thiên Thần Diệm, bao bọc nó ở bên trong một cách chặt chẽ, bảo đảm dược lực của nó được tối đại hóa, giảm bớt tổn thất xuống mức thấp nhất.
“Ngưng!”.
Một lúc sau, cậu quát khẽ một tiếng, nắm tay lại.
Phệ Thiên Thần Diệm đảo ngược lại, đè nén chất lỏng óng ánh đó vào chính giữa.
Chất lỏng dâng trào, sôi sục trong tầm mắt mọi người.
Sau đó, thể tích của nó dần dần thu hẹp, hóa thành những dòng khí ngũ sắc.
Phong hậu không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng vẫn có thể cảm nhận được dược lực dồi dào rộng lớn trên đỉnh đầu.
lúc này, giọng nói của diệp thiên vang lên
Tôi đã luyện hóa quả hồn anh thành khí, bây giờ ông hãy giữ vững tâm thần, mở thần phủ ra, hấp thu nó hoàn toàn đi. Chữ cuối cùng vừa dứt, dòng khí ngũ sắc được Phệ Thiên Thần Diệm bao bọc đột nhiên bị Diệp Thiên dồn về phía Phong Hậu.
Nhiệt độ cao đến gần, cơ thể Phong Hậu muốn chống cự theo bản năng, nhưng chỉ chớp mắt sau, ông ta đã khôi phục trạng thái bình thường.
Mọi thứ đều quyết định bởi độ tín nhiệm của ông ta đối với Diệp Thiên.
Lúc này, ông ta cố thủ tâm thần, mở thần phủ, hút hết toàn bộ những dòng khí ngũ sắc đó vào trong.
Dòng khí chui vào đỉnh đầu, cả người Phong Hậu chấn động.
Bên ngoài cơ thể ông ta cũng hiện lên ngũ sắc, tuyệt diệu khó tả.
Một luồng sức mạnh linh hồn đáng sợ lấy ông ta làm trung tâm lan ra, quét ngang bốn phía.
“Đây là sức mạnh linh hồn?”.