Chương 3358
“Thế nào là chính nghĩa, thế nào là tà ác?”.
“Mọi thứ chỉ là kết quả của quy luật cá lớn nuốt cá bé mà thôi!”.
Ông ta nói đến đây, trong mắt cũng lóe lên tia sáng sắc bén: “Nói cho cùng cũng là câu nói đó!”.
“Thắng làm vua!”.
Nhìn Dương U Minh có ân oán dây dưa với mình ở trước mặt, Phong Hậu đang định nói tiếp, đột nhiên bên cạnh vang lên một giọng nói làm gián đoạn cuộc trò chuyện của bọn họ.
“Hay cho câu thắng làm vua!”.
Người lên tiếng chính là Diệp Thiên.
“Nói cho cùng, nắm đấm của ai mạnh thì người đó là chúa tể!”.
“Nếu các người thích dùng nắm đấm để nói chuyện thì lần này hãy xem xem nắm đấm của ai mạnh hơn!”.
Dương U Minh nghe tiếng quay đầu lại, ánh mắt dừng trên người Diệp Thiên.
Ông ta nhìn chằm chằm Diệp Thiên trong chốc lát, khẽ nheo hai mắt: “Cậu chính là đứa con sao trời của Trái Đất, Diệp Lăng Thiên?”.
“Là tôi!”, vẻ mặt Diệp Thiên bình tĩnh, mỉm cười nhàn nhạt, nói: “Không ngờ tôi cũng có chút danh tiếng ở thần điện Thái Dương nhỉ!”.
Dương U Minh chắp tay đứng đó, vẻ mặt nghiêm túc hơn, sâu trong đôi mắt hờ hững dâng lên sự lạnh lẽo.
“Nếu tôi đoán không lầm, Cam La và Thôi Cách đều bị cậu giết chết đúng không?”.
Diệp Thiên nghe vậy, trong lòng hơi ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên có người hỏi tới chuyện này.
Nhưng cậu không hề kiêng dè chuyện này, mỉm cười nói: “Nếu đã biết đáp án thì cần gì phải hỏi?”.
“Muốn trách thì trách đệ tử của thần điện Thái Dương các ông chưa đủ mạnh!”.
Dương U Minh không nổi giận vì câu nói giễu cợt của Diệp Thiên.
Ông ta im lặng trong chốc lát, sau đó mới gật đầu: “Cậu có thể khiến phân thân thần hồn của An Hà Đạo không làm gì được, quả thật có chút bản lĩnh, nói cậu giết được Cam La và Thôi Cách cũng không quá”.
“Chỉ là đến bây giờ tôi vẫn chưa nhìn ra, dựa vào đâu cậu có thể đánh bại phân thân thần hồn của An Hà Đạo?”.
Ánh mắt của Diệp Thiên cũng lắng đọng, bước tới trước một bước: “Ông muốn thử không?”.
Trong nhận biết của cậu, thực lực của Dương U Minh đột ngột xuất hiện này thua kém phân thân của An Hà Đạo lúc trước một chút.
Hơn nữa, không gian nơi mà ông ta đứng hơi méo mó, ánh sáng lại phản xạ theo đường cong cực kỳ quỷ dị.
Điều này giúp Diệp Thiên khẳng định được gần như ngay lập tức, người trước mắt cũng là một phân thân thần hồn, không phải bản tôn.
Lời nói của Diệp Thiên khiến Dương U Minh đổi sắc mặt, sau đó ông ta lập tức xua tay.
“Diệp Lăng Thiên, hôm nay tôi đến đây không phải để đánh nhau với cậu, thắng thua giữa tôi và cậu để dành tới ngày quyết chiến”.
“Hôm nay tôi đến đây là có một chuyện khác muốn nhờ các người”.
“Đàm phán chứ?”.
Lời nói của Dương U Minh khiến Diệp Thiên và Phong Hậu sửng sốt, trong lòng vô cùng kinh ngạc.