Chương 928
Hắn vừa dứt lời thì áo trên người nứt toác để lộ cơ thịt cuồn cuộn.
Luồng sức mạnh lại bùng lên trong không gian và mạnh gấp đôi trước đó.
Cả vùng biển phía Nam chìm vào bóng tối, không ít những thanh niên của Hoa Hạ có suy nghĩ muốn bỏ đi ngay lập tức.
Bên trong trận doanh của nhà Âu Dương, Thu Nhược Hi và Khương Long Hoa đang ngồi cùng nhau.
Hôm nay Thu Nhược Hi nhận được lời mời của Khương Long Hoa tới quan sát hội võ của bốn nhà.
Thật không ngờ họ lại gặp một cảnh tượng rút kiếm giương cung quyết liệt đến như vậy.
Nhìn Diệp Sơn, Diệp Vân Long, và cả những người như Diệp Tinh với biểu cảm nghiêm trọng thì Thu Nhược Hi dù có không hiểu về võ thuật cũng biết rằng tình thế đang căng thẳng vô cùng.
Đây có lẽ sẽ là biến cố cực lớn mà cả bốn nhà khó có thể đối phó được.
Cô ấy cảm thấy lo lắng.
Đúng lúc này, ở gần đó, Diệp Thiên đang cúi đầu ngồi uống trà.
Diệp Thiên trông vô cùng bình thản.
Lúc này tình thế đang vô cùng nguy hiểm mà cậu không có cảm giác gì, vẫn làm ra vẻ không liên quan.
Khác với những người khác, trên mặt cậu, Thu Nhược Hi không nhìn thấy chút sợ hãi nào.
Nhớ tới truyền kỳ của Diệp Thiên ở thủ đô – người số một trong thế hệ thanh niên thì cô ấy bỗng nổi lên một ý nghĩ hoang đường.
“Lẽ nào…Diệp Thiên nắm chắc mọi thứ trong tay sao?”
Thu Nhược Hi nhìn chăm chăm Diệp Thiên.
Không biết tại sao, Diệp Thiên chưa từng thể hiện trước đám đông, chỉ duy có một lần ra tay cũng là ở Hồng Đậu Tân Thiên Địa trong tình huống một chọi mười và như vậy thì vẫn còn kém xa những người chỉ cần giơ tay có thể khiến đá nứt như Diệp Tinh và Hoa Lộng Ảnh nhưng Thu Nhược Hi cảm thấy trên người Diệp Thiên luôn ẩn giấu một sự chắc chắn kỳ lạ.
Đó là khả năng kiểm soát mọi thứ, quét sạch khí chất siêu việt của những kẻ mạnh nhất kia.
Nghĩ tới việc trước đó rất nhiều người giỏi không thể nào rút được Lăng Uyên Thần Kiếm nhưng lại được Diệp Thiên rút ra thì cô ấy bỗng thấy rùng mình, vẻ mặt để lộ sự khó hiểu ẩn giấu vài phần kỳ vọng.
Có thể truyền kỳ của thủ đô này thật sự có thể mang đến sự kinh ngạc và vui mừng cho đám đông.
Trên trời, năm người của viện trọng tài bay tới đứng phía trước bốn người của Chiến Thần Điện.
Bốn người của Chiến Thần Điện chắp tay trước họ với giọng nói vô cùng khách khí và cung kính.
“Cảm ơn các vị tinh anh của viện trọng tài đã tới trợ lực cho Chiến Thần Điện chúng tôi.
Bốn người chúng tôi vô cùng cảm kích!”
Năm vị thuộc cảnh giới siêu phàm của viện trọng tài khẽ gật đầu với bọn họ.
Người đàn ông trong tay cầm roi xương nhìn về phía mấy người Diệp Sơn.
“Tự giới thiệu một chút, tôi là trọng tài viên tinh anh của viện trọng tài: Gullit”.
“Bốn người bên cạnh tôi cũng vậy, đều là trọng tài viên tinh anh!”
“Lần này chúng tôi nhận được lời mời của Chiến Thần Điện tới cái gọi là thủ đô của bốn gia tộc!”
Roi xương trong tay Gullit phát ra ánh sáng và quét qua trước mắt mấy người Diệp Sơn với biểu cảm không vui không buồn của ông ta.
“Lần này chúng tôi tới đây, mục đích không phải là muốn làm kẻ địch với bốn nhà, chỉ là muốn chỉ cho mọi người một con đường sáng suốt mà thôi!”
“Tôi muốn bốn nhà các ông gia nhập viện trọng tài, tận lực vì viện trọng tài!”
Giọng nói của ông ta không lớn nhưng vang vọng khắp xung quanh như sóng cuộn dâng trào khiến cho bụi cát bay mịt mù.