Chương 1086
“Không biết lượng sức!”
Người đàn ông trung niên cười lạnh nói, đang định ra tay tiếp, một tiếng quát từ phía sau truyền đến.
“Dừng tay!”
Toàn thân Lâm Hán Bình mặc âu phục, lộ vẻ anh tuấn phong độ, dẫn đầu một đám người đi tới, hơn hai mươi vệ sĩ mặc áo đen đi theo sau lưng, cảnh tượng cực kỳ hoành tráng.
Hắn đứng đối diện người đàn ông trung niên, sau đó liếc nhìn thanh niên cầm đầu đứng ở xa xa đằng sau.
“Các anh làm thế này là cưỡng chế phá dỡ, trái với quy định quốc gia, hiểu không?”
Ánh mắt hắn lạnh lẽo, trầm giọng nói.
“Tôi là Lâm Hán Bình, tổng giám đốc của thương mại Lạc Thiên tại huyện Tu Vân, bố tôi là Lâm Lạc Thiên, chủ tịch của thương mại Lạc Thiên”.
“Biết điều thì xin lỗi người dân rồi lập tức dẫn người rời đi, sau này tôi sẽ đích thân gọi điện cho lãnh đạo của công ty các anh đàm phán!”
“Nếu còn muốn tiếp tục, tôi sợ các anh không chịu đựng nổi!”
Mấy câu nói của Lâm Hán Bình như chém đinh chặt sắt, mang theo oai phong, sắc mặt hơn hai mươi vệ sĩ áo đen sau lưng lạnh lùng, đều nóng lòng muốn thử.
Các thôn dân thấy vậy thì rất kích động.
Trên mặt Ngô Duyệt Tinh và Ngô Duyệt Vũ cũng lộ ra sự vui mừng, trong lòng yên tâm hơn không ít, Lâm Hán Bình vừa xuất hiện đã thể hiện tài hoa, lời nói hùng hồn khiến các cô vô cùng tin tưởng.
Vương Quế đỡ Ngô Xuân Phúc, vẫn không quên khoe khoang với mấy bà cô bên cạnh, nói Lâm Hán Bình là con rể của bà ấy, dáng vẻ vô cùng tự hào.
Hiển nhiên, người của đối phương cũng sửng sốt mấy giây, sắc mặt Lâm Hán Bình đầy kiêu ngạo, vì có gia đình, từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng gặp phải hoàn cảnh khốn khó, bất cứ chuyện gì cũng đều thuận buồm xuôi gió, chưa từng có ai dám làm trái chút xíu nào.
Hắn vừa đến đã tự nói ra xuất thân, dưới cái nhìn của hắn, chắc chắn đối phương sẽ tự biết mà lùi bước.
Bầu không khí yên lặng mấy giây, thanh niên cầm đầu của đối phương lại có biểu cảm kỳ quái, bất chợt bật cười.
“Thương mại Lạc Thiên? Nhãn hàng rác rưởi gì vậy, tôi chưa từng nghe đến!”
Hắn ta tỏ ra khinh miệt, quả thật là không hề để Lâm Hán Bình ở trong mắt.
“Một giám đốc xí nghiệp nho nhỏ ở huyện thôi mà cũng dám ngăn cản Gia Hồng chúng tôi làm việc, cút sang một bên đi!”
Trong nháy mắt, nhiệt độ xung quanh chợt hạ xuống!
Vẻ mặt Lâm Hán Bình cứng lại, đơ ngay lập tức.
Không chỉ hắn, biểu cảm của Ngô Duyệt Tinh và Ngô Duyệt Vũ cũng cứng đờ.
Đối phương là người của bất động sản Gia Hồng.
Công ty bất động sản Gia Hồng là doanh nghiệp mới tiến quân vào huyện Tu Vân, theo Ngô Duyệt Tinh biết, tuy dưới trướng Gia Hồng có nuôi không ít tay chân hung hăng nhưng về mặt thực lực thì hoàn toàn không thể sánh bằng thương mại Lạc Thiên của Lâm Hán Bình.
Thanh niên đối diện cũng chỉ là tên “đàn anh” trong số đám tay chân của họ nhưng một tên như thế lại dám làm lơ tổng giám đốc của thương mại Lạc Thiên là Lâm Hán Bình, còn dám vô lễ càn rỡ khi nói tới Lạc Thiên, điều này khiến cô ấy khó mà tin nổi.
Sao bất động sản Gia Hồng lại có lá gan và khí thế đó nhỉ?
Ánh mắt Lâm Hán Bình lạnh lùng, từ khi ra đời tới giờ đã hai mấy năm mà hắn chưa từng bị kẻ khác coi khinh như thế.