Hôm sau, một cô gái nhỏ nhắn đang ngủ ngon lành, chợt mở mắt tỉnh dậy.
Băng sau khi nghỉ ngơi thì đã hạ sốt một tí. Trông đã bớt xanh xao hơn.
Cô cảm thấy khó chịu, liền tung chăn bật người ra khỏi giường.
- Ê này, cô vẫn còn hơi sốt đấy.- Phong bất ngờ từ đằng sau lấy tay sờ trán cô.
Băng chết đứng, cảm thấy mặt mình đang dần nóng lên.
- T...Tránh ra... TÊN BIẾN THÁI!!!! - Băng ột cước vào bụng Phong.
- Ặc... - Phong ôm bụng, ngã ra khỏi giường.
- Uây!! Cô còn bệnh mà, sức trâu vậy hả!!
- Sức trâu cái đầu anh! Tôi là một cô gái mỏng manh yếu đuối, đâu giống như anh tả!! - Băng chộp lấy gối che mặt.
- .. Cảm thấy có gì đó không đúng.. mà bây giờ cô uống thuốc cho tôi nhờ.. thằng Kiệt bắt tôi trông cô mệt muốn chết đây này !
- Hả? Thuốc? Tôi không uống đâu! - Băng kinh hãi nhìn vỉ thuốc trên tay Phong. Đừng nói anh đang tính giết người đấy chứ ?
- Không uống cũng phải uống, cô muốn mình bị nặng hơn à?
- Nói chung tôi không uống!! Dẹp đi
~- Cô mơ à? Kiểu gì tôi cũng phải bắt cô uống cho bằng được ~
Nói là làm, bạn trẻ Phong đã dốc một lố thuốc vào miệng Băng và đổ nước vào [ R.I.P Băng của má TvT ]. Vị đắng của thuốc khiến Băng khó chịu, muốn nôn hết cả ra. Nhưng có một bàn tay chặn miệng cô lại.. thế quái này thì nôn kiểu gì ?!
- Nuốt hết cho tôi. - Chất giọng trầm ấm của Phong như thứ gì đó mê hoặc, khiến cô tự động nghe theo, nuốt luôn đống thuốc đắng ngắt kia..
- Thế mới ngoan. - Phong xoa đầu cô. Tít mắt, rồi đi ra khỏi phòng.
- Biến ngay cho tôi!! - Băng chạy tới, nhảy lên đạp thẳng vào lưng Phong. Rồi đóng sầm cửa lại.
Băng dựa vào cửa, dần dần trượt mình xuống, tay ôm lấy khuôn mặt đang đỏ lựng.
- M...Mình đang làm cái quái gì thế này ? Kh..khó chịu quá... - Mặc dù đã thổ lộ, nhưng tâm trạng của Băng lúc này rất phức tạp.
Ở bên ngoài, Phong ăn nguyên cú đạp, mông đáp xuống mặt đất hôn đất mẹ bao la chụt chụt.
- Ôi mông tôi.. hôm nay cô ta bị sao thế nhỉ? - Phong ôm cái mông xinh xắn của mình, nghĩ ngợi.
____________________
Ở phía dưới nhà
- Tầng trên náo nhiệt thế ~ - Kiều ca thán.
- Hai người đó giống Tom and Jerry thật.. suốt ngày chọi nhau mà cứ dính lấy nhau mày nhỉ ? - Quỳnh Anh ngồi sơn móng chân vừa nói.
- Mày bị lụy Tom and Jerry rồi cưng ạ... - Kiều thở dài. - Mà hôm nay trời đẹp nhở.
- Đi công viên giải trí đi. - Lâm nhàm chán kêu lên.
- Mày không thấy em gái tao bệnh à? - Kiệt cầm cuốn sách đang đọc, đập vào đầu Lâm.
- Đau!! - Lâm ôm đầu, nhào tới kéo tóc thằng bạn, rốt cuộc lại ngã dúi vào Kiệt, môi thằng trên đáp xuống môi thằng nằm dưới.
Cả phòng đứng hình.
Vừa đúng lúc Phong đi xuống, nhìn thấy cảnh tượng này, nhịn cười đến nỗi run cả vai.
- T..tao thật không ngờ...
Lâm và Kiệt lập tức buông nhau ra.
- Tao thật không chịu nổi.. tại sao mày lại ức hiếp trai nhà lành như tao?!! - Kiệt mếu máo.
Lâm sau khi buông ra đã đơ từ đời nào.
- Cái môi xinh xắn của tao....
Vài phút sau, tiếng cười khả ố phát ra từ hai cô gái bên cạnh.
- T...tụi em... ủng hộ hai anh!! - Kiều giơ ngón cái lên.
Hai nhân vật chính trong chuyện này đen mặt.. ai giải oan cho chúng tôi đi ~ TAT
.
.
.
.
.
.
Căn nhà ấy, hôm nay tràn ngập những tiếng cười.
___________________
Ngoài sân bay
Một cô gái tóc cam, khuôn mặt non nớt, mặc chiếc váy trắng tinh, ở ngoài khoác áo len mỏng, xách một chiếc vali đang bước ra chỗ khu đậu xe.
- Cô chủ, mừng cô trở về. - Một người đàn ông từ trong xe bước ra, khuôn mặt nghiêm nghị, đeo kính râm cúi chào.
- Chào bác. Lâu rồi không gặp ạ! - Cô gái ấy cười tươi.
- Vâng. Mời cô lên xe.
Nhìn hình ảnh trong điện thoại. Cô khẽ nhếch mép. Nhìn ra cửa sổ, lầm bầm :
- Jun. Em về rồi đây. Rất mong được giúp đỡ nhé!
» End Chap «
Bello Guys! :v
Okaii được rồi. Em xin nhận gạch vì bỏ fic trong thời gian qua ;;__;;
Và bây giờ Mer đã eback ~~ :3
Bởi thế sẽ không để bơ vơ những đứa con tinh thần của mình đâu!
See ya!
Kí tên bùm chéo : Mer đẹp chai cư tê mỗi tội hay nói dối :">