“Ha… Ah ….Ưm…”Nghe thấy âm thanh ngọt ngào lạ thường truyền ra từ cổ họng mình, hốc mắt Bạch Tiểu Đường đỏ lên“Có thể, có thể đi rồi…..
Nguyên Lân…”Đáp lại cô chỉ có tiếng chàng trai thở dốc nặng nhọc.
Bạch Tiểu Đường không dám ngẩng đầu nhìn lên, anh giống như dã thú mất kiểm soát.Bạch Tiểu Đường đành phải cách đồng phục học sinh nắm lấy cánh tay của anh, lúc này mới phát hiện cánh tay Nguyên Lân cứng rắn như thép đúc, hai cái vô lực giãy dụa của cô quả thực giống như kiến càng hám thụ*.(*)Kiến càng rung cây lớn.
Tỉ dụ không biết lượng sức mình.“Nguyên Lân…… Vẫn, vẫn chưa được sao…..’’Cô nắm lấy cánh tay Nguyên Lân, gân xanh trên cánh tay của chàng trai vẫn mơ hồ nhảy lên.“Tớ đau, Nguyên Lân……Cậu đừng dùng sức như vậy…”Thật ra cũng không đau như vậy, phần nhiều là cảm giác Bạch Tiểu Đường nói không rõ ràng, cô không dám suy nghĩ, kiểu cảm giác này làm cho cô có loại cảm giác thoát ly quỹ đạo đã định, rất không có cảm giác an toàn.“Nguyên Lân…”Ngay khi Bạch Tiểu Đường đã bắt đầu sợ hãi Nguyên Lân nếu như vẫn không chịu dừng lại mà lại một lần nữa thử gọi tên chàng trai, sức lực vẫn luôn đè lên ngực cuối cùng cũng dần dần nhẹ nhàng xuống.Chàng trai trước mặt thở hổn hển, như thể đang cố gắng hết sức để kiềm chế điều gì đó, hơi thở nóng rực của anh phả vào mặt cô.“Ừm, biết rồi.’’Anh đáp một tiếng, xem như nghe được lời Bạch Tiểu Đường nói, trong âm giọng lại giống như tràn ngập điện lưu, một mảnh khàn đặc.Mặc dù sức lực buông lỏng nhưng Nguyên Lân cũng không trực tiếp buông ngực của cô ra, mà cứ giữ chặt như vậy một lúc, hơi nóng giữa môi và răng vẫn luôn phả vào lỗ tai và cổ Bạch Tiểu Đường.Bạch Tiểu Đường vẫn bất an, cô sợ tay Nguyên Lân dùng sức như vậy, chỉ đành nhẹ giọng gợi ý: “Nguyên Lân, tớ, tớ phải về nhà…”Mỗi giây vừa rồi cô bị nhào nặn khiến Bạch Tiểu Đường mất đi cảm giác thời gian trôi qua, cô thậm chí còn không biết vừa rồi rốt cuộc trôi qua bao lâu, là năm phút, hay là nửa giờ.Nhưng trời đã khuya, nói phải về nhà không phải là sai.Quả nhiên, Nguyên Lân nghe vậy chậm rãi buông ngực của cô ra, còn giống như sau khi thỏa mãn tâm trạng rất tốt giúp cô kéo áo lót trở về vị trí ban đầu, hai tay ôm lấy cô, ở sau lưng khuấy động một hồi mới nóng nảy nói:“Tôi sẽ không tiễn, cậu tự đi về đi.”“Được…được, tớ tự về’’Lúc Bạch Tiểu Đường bị anh ôm vào lòng, sợ đến mức tim suýt chút nữa nhảy ra ngoài, vừa nghe anh chỉ muốn cài áo lót cho mình, suýt nữa thì bật khóc.“Vậy tớ, tớ về đây….
Tạm biệt.
”Nguyên Lân buông tay, cô gái nhỏ đã biến mất trong màn đêm như một con thỏ nhỏ nhảy trở lại bụi cây để trở về với tự nhiên.Chỉ lưu lại bàn tay đầy ấm áp thơm ngát cùng một tiếng “Chúc ngủ ngon” nhẹ nhàng, run rẩy, thật cẩn thận.Con thỏ nhỏ vội vàng chạy về nhà, bà nội còn đang thu dọn đồ đạc, thấy cô trở về có chút ngoài ý muốn: “Aida, hôm nay Đường Đường về sớm vậy, có phải trực nhật cuối cùng đã xong rồi hả cháu? ”Bà cụ không hiểu trực nhật ngày nào cũng thay phiên nhau, nghe Bạch Tiểu Đường mỗi ngày trực ban còn tưởng rằng phải làm rất lâu.Mặt Bạch Tiểu Đường còn nóng, lạch cạch vâng một tiếng, sau đó chân ngắn chạy về phòng, cầm lấy bộ đồ ngủ vào nhà vệ sinh.Trên đồng phục học sinh đã ướt đẫm một lớp mồ hôi, Bạch Tiểu Đường cởi quần áo, cuối cùng lúc cởi quần lót mới nhận ra khác thường.Chỉ thấy ở giữa quần lót rõ ràng chảy ra một vết nước ướt đẫm, hình bầu dục khuếch trương ra bên ngoài.Bạch Tiểu Đường nhớ rõ lần trước bị Nguyên Lân vây ở phòng thể dục về nhà cũng là như vậy.Lúc đó cô còn tưởng rằng mình đến kỳ kinh nguyệt, đặt băng vệ sinh vào, nhưng một đêm qua trên băng vệ sinh không có gì.Sau đó cô lại lên mạng tìm tòi một chút, mới biết thứ này gọi là nước dâm.Là chứng minh cô bị Nguyên Lân xoa ngực rất sướng..