Castles

Chương 13
Nàng nhún vui, chàng lại cười lớn. “Em có gì khác muốn nói với ta không?” chàng hỏi.
Vai nàng sụp xuống. Người đàn ông này láu cá cực kỳ. “Ồ, được rồi,” nàng lầm bầm. “Em đã nói chuyện với bác sĩ Winters về chân của chàng để có được sự gợi ý của ông ấy. Dĩ nhiên là em và ông ấy nói chuyện bí mật.”
Colin nhướng một bên chân mày. “Gợi ý cho cái gì?”
“Cho những cách làm chàng cảm thấy tốt hơn. Em lập một danh sách các ý tưởng của ông ấy. Chàng có muốn em đem đến đây cho chàng không?”
“Để sau. Vậy thì, bây giờ, em có gì khác muốn nói với ta không?”
Câu hỏi kiểu này bao gồm quá nhiều vấn đề. Colin quyết định chàng sẽ nhớ hỏi nàng câu hỏi này mỗi tuần một lần trong tương lai để chàng có thể tìm hiểu những gì nàng đã làm.
Nàng không định buột miệng thú nhận điều gì khác nữa cho đến khi nàng biết chàng đang định câu cái gì. “Chàng có thể vui lòng nói cụ thể hơn không?”
Câu hỏi lại của nàng cho chàng biết nàng vẫn còn nhiều bí mật mà chàng không biết. “Không,” chàng trả lời. “Nàng biết ta đang hỏi gì. Nói ta nghe.”
Nàng luồn tay vào tóc và đi đến cạnh bàn của chàng. “Dreyson nói cho chàng biết rồi phải không?”
Chàng lắc đầu. “Vậy thì làm sao chàng biết?”
“Ta sẽ giải thích làm sao ta biết sau khi nàng nói cho ta nghe,” chàng hứa.
“Chàng đã biết rồi,” nàng phản bác. “Chàng chỉ muốn làm em thấy có lỗi, đúng không? Thôi, cái đó không được. Em không hủy đơn đặt hàng tàu hơi nước và quá trễ để chàng can thiệp vào rồi. Hơn nữa, chàng bảo em có thể làm bất cứ điều gì em muốn với gia sản thừa kế của em. Em đặt làm con tàu cho em. Đúng, em làm vậy đấy. Em luôn muốn có một cái. Tuy nhiên, nếu thỉnh thoảng chàng và Nathan muốn sử dụng tàu của em thì em sẽ rất hân hạnh chia sẻ nó với chàng.”
“Ta đã bảo Dreyson hủy đơn đặt hàng,” chàng nhắc nàng.
“Em đã nói với ông ấy Albert quyết định chú ấy muốn mua nó.”
“Còn cái quái gì nữa mà em giấu ta?”
“Chàng không biết ư?”
“Alesandra…”
“Chàng đang chọc giận em đấy, Colin. Chàng vẫn không hiểu chàng làm tổn thương em nhiều đến mức nào. Chàng có thể hình dung em cảm thấy thế nào khi nghe Nathan nói cả chàng và anh ấy sẽ sử dụng gia sản của Sara để xây dựng hãng tàu không? Chàng đã quay lưng lại với gia sản của em.”
Colin kéo nàng ngồi lên đùi chàng. Nàng lập tức vòng tay quanh cổ chàng và mỉm cười với chàng.
Chàng cau mày nhìn nàng. “Số tiền đó là do Đức vua để dành cho cả Nathan và Sara,” chàng giải thích.
“Cha em để dành tiền của ông cho em và chồng em.”
Nàng để chàng ở đó và chàng tự suy ngẫm. Nàng cũng biết vậy. “Cha chàng thắc mắc tại sao ông vẫn phải chịu trách nhiệm với quỹ tài chính của em, Colin. Rất là khó xử đó. Chàng nên tiếp quản nhiệm vụ. Em sẽ giúp chàng.”
Chàng mỉm cười dịu dàng. “Nếu ta giúp em quản lý chúng thì sao?”
“Điều đó thật tuyệt vời,” nàng dựa vào người chàng. “Em yêu chàng, Colin.”
“Ta cũng yêu em. Bé yêu, em không có điều gì khác muốn nói với ta sao?”
Nàng không trả lời chàng. Colin đưa tay vào túi lấy mảnh giấy danh sách của nàng ra. Nàng rúc sát vào chàng.
Chàng mở tờ giấy. “Ta muốn em cởi mở nói chuyện với ta về mọi điều, bắt đầu từ giờ trở đi.”
Nàng bắt đầu cựa quậy buông chàng ra nhưng chàng siết chặt vòng tay quanh nàng. “Ta đã làm cho em không thể nói chuyện về cái chân của ta ư?”
“Vâng.”
“Ta xin lỗi vì điều đó, bé yêu. Giờ ở yên đây trong khi ta trả lời các câu hỏi của em, được không?”
“Em không có câu hỏi nào cả.”
“Yên nào, cưng,” chàng ra lệnh. Chàng ôm chặt nàng bằng một tay và tay kia cầm mảnh giấy lên. Chàng lặng lẽ đọc mệnh lệnh đầu tiên trong danh sách của nàng và rồi lên tiếng, “Ta đã lắng nghe mối quan tâm của nàng với Victoria rồi, phải không?”
“Vâng, nhưng tại sao…”
Colin siết chặt nàng. “Kiên nhẫn nào,” chàng đề nghị. Chàng đọc mệnh lệnh thứ hai. “Ta hứa sẽ có thái độ uyển chuyển hơn đối với gia sản của nàng.” Trong ngoặc đơn Alesandra đã viết từ bướng bỉnh. Chàng thở dài. “Và ta sẽ không ương bướng về điều đó.”
Mệnh lệnh thứ ba làm chàng mỉm cười. Nàng đã cho chàng biết chàng không phải đợi năm năm để nhận thấy chàng yêu nàng.
Khi chàng đã đồng ý tuân theo mệnh lệnh đó, chàng chuyển xuống mệnh lệnh kế tiếp. Chàng nên cố tỏ ra hạnh phúc với tin chàng sắp được làm cha và chàng không nên phiền trách nàng vì đã cản trở kế hoạch của chàng.
Người vợ đang mang thai có thể trở thành nữ tu? Colin quyết định trả lời câu này trước.
“Alesandra?”
“Vâng?”
Chàng hôn lên đỉnh đầu nàng. “Không,” chàng thì thầm.
Tiếng cười trong giọng chàng làm cho nàng rối lên. Và cả sự phủ nhận của chàng nữa. “Không gì cơ hở chồng?”
“Người vợ đang mang thai không thể trở thành nữ tu.”
Nàng sẽ nhảy dựng lên trong lòng chàng nếu chàng để nàng làm. Chàng ôm chặt nàng vào người chàng cho đến lúc nàng dịu xuống.
Nàng cũng nguyền rủa nhiều lắm. “Chàng đã biết… trong suốt thời gian … Ôi, Chúa ơi, cái danh sách. Chàng tìm thấy nó và đó là lý do tại sao chàng nói chàng yêu em.”
Colin nâng cằm nàng lên và hôn nàng mãnh liệt. “Ta biết ta yêu em trước khi ta đọc danh sách đó,” chàng nói. “Em phải tin ta, Alesandra. Cũng như em tin vào trái tim em vậy.”
“Nhưng…”
Miệng chàng làm tắt ngúm sự phản kháng của nàng. Khi chàng rời ra, nàng có đầy nước trong mắt. “Ta sẽ hỏi em lần cuối. Em có gì để nói với ta không?”
Nàng chầm chậm gật đầu. Chàng trông quá sức hài lòng lẫn ngạo mạn. Lạy Chúa, nàng yêu chàng biết bao. Từ cách chàng đang nhìn nàng, nàng biết chàng cũng yêu nàng nhiều như vậy.
Ồ, đúng, chàng hạnh phúc vì em bé. Nàng không phải lo lắng hơn nữa về điều đó. Bàn tay chàng hạ xuống bụng nàng và nhẹ nhàng xoa trên đó. Nàng không nghĩ chàng nhận thức được chàng đang làm gì. Dù vậy, hành động đã nói lên tất cả. Chàng đang vuốt ve đứa con chưa ra đời của chàng.
“Trả lời ta,” chàng thầm thì dữ dội ra lệnh. Trông chàng sôi nổi mãnh liệt. Colin luôn cố gắng rất nghiêm túc, vì vậy mà chàng có tính kỷ luật cao. Dĩ nhiên nàng yêu nét đặc biệt ấy của chàng, nhưng thỉnh thoảng nàng thấy rất thích thú vì làm chàng quên đi bản thân.
Nàng yêu việc trêu chọc chàng và tất cả là vì chàng luôn phản ứng với những điều bất ngờ như thế đấy.
Colin không giữ kiên nhẫn lâu hơn được nữa. “Trả lời ta, Alesandra.”
“Vâng, Colin. Em có chuyện để nói với chàng. Em vừa quyết định trở thành nữ tu.”
Chàng trông như thể muốn bóp cổ nàng. Cái nhìn giận dữ từ chàng khiến nàng bật cười. Nàng vòng tay ôm lấy chàng lại và dụi đầu vào dưới cằm chàng.
“Chúng ta sắp có em bé,” nàng thì thầm. “Em đã nói đến chưa?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui