Hứa Lê đến bệnh viện từ sáng sớm, vì đi khá sớm nên cửa phòng khám bệnh vẫn chưa mở, nhưng ở khu vực chờ đã có rất nhiều bệnh nhân đến khám bệnh, y tá trong trạm nghe thấy cô nói mình là sinh viên được gọi đến, cô ấy liền bảo cô đợi ở cửa một lúc, lát nữa sẽ có người đến đây ngay.
Hứa Lê không biết gì về chỗ này, thỉnh thoảng bị bệnh cô mới đến đây, nhưng chưa bao giờ cô bước chân vào khoa giải phẫu thần kinh của bệnh viện này.
Trong khoảng thời gian thực tập, cô đã làm việc ở một bệnh viện khác, cô đến khoa giải phẫu thần kinh cũng chỉ vỏn vẹn một tháng là kết thúc kỳ thực tập.
Lúc này lại bất ngờ yêu cầu cô đến phòng khám, khiến cô có chút thấp thỏm không yên.
Hứa Lê đang dựa vào tường nghịch điện thoại di động, trong phạm vi tầm mắt của cô đột nhiên xuất hiện một đôi giày thể thao của nam sinh, cô ngước lên nhìn dọc theo đôi chân dài thẳng tắp được bao bọc trong chiếc quần phẳng phiu, là Lục Từ….
Lúc này, Lục Từ ỷ lại sự chênh lệch chiều cao giữa cả hai để nghiêng người nhìn cô, trên mặt treo một nụ cười nghiền ngẫm khiến trái tim của cô run sợ.
“Em đến đây lâu chưa?”
Hứa Lê dựa sát vào tường, cô không thể để khí chất của mình thua kém Lục Từ như vậy được, cô lén lút kiễng chân lên, nhưng sau khi thay đổi được tầm nhìn, cô càng thấy rõ khuôn mặt tuấn tú đến chết người của Lục Từ.
Trong nháy mắt, hình ảnh hai người quấn lấy nhau ở trên trường lại hiện lên trong đầu của Hứa Lê, khuôn mặt của cô trở nên đỏ bừng, lắp bắp nói.
“Cũng… Cũng không lâu lắm, chắc khoảng mười phút.”
Tên hồ ly tinh đáng chết! Trong lòng Hứa Lê thầm mắng Lục Từ một câu.
Đúng lúc này, một y tá trong trạm y tá đi ngang qua đây, sau khi nhìn thấy Lục Từ, cô ấy trở nên thân thiện hơn rất nhiều.
“Tiểu Lục đến rồi đấy à? Sao hôm nay lại đến sớm như vậy?”
Lục Từ chào hỏi, “Chị Lâm, chào buổi sáng.”
Anh quay sang giới thiệu Lộ Lê với cô ấy, “Đây là học sinh của chủ nhiệm Lý, đàn em của em - Hứa Lê, em đến để mở cửa cho cô ấy.
Đây là y tá trưởng ở đây, em cứ gọi chị Lâm là được.” Vừa dứt lời, bàn tay to lớn của anh đã xoa đầu Hứa Lê, thái độ thân mật vô cùng.
Hứa Lê né tránh bàn tay to lớn của anh, trừng mắt liếc nhìn anh một cái, sau đó mới chịu ngoan ngoãn chào hỏi vị y tá trưởng.
“Xin chào chị Lâm, em tên là Hứa Lê, là nghiên cứu sinh mới của giáo sư Lý.”
Vốn dĩ Hứa Lê không phải kiểu người sang chảnh, tính cách sảng khoái của cô rất dễ thu hút người cùng giới.
Y tá trưởng là người từng trải, cô ấy chỉ cần nhìn bầu không khí giữa hai người một cái là cô ấy đã biết quan hệ giữa hai người này không bình thường.
Cô ấy trêu ghẹo nói, “Ai u, cô gái nhỏ này rất xinh đẹp, chắc chắn có không ít người thích đâu đấy, Tiểu Lục phải giám sát chặt chẽ một chút, bệnh viện của chúng ta có không ít sói đâu nha~” Sau đó ánh mắt ái muội của cô ấy đảo qua hai người.
“Chắc chắn rồi.”
Khuôn mặt của Hứa Lê đỏ bừng, cô núp sau người của Lục Từ, véo lên eo của anh một cái thật mạnh, vừa định rụt tay lại đã bị một bàn tay to lớn giữ chặt , nắm trong tay xoa xoa mấy cái.
Hứa Lê sợ đến mức đồng tử co rụt lại, người này có chịu nói chuyện bình thường không đây! Tại sao anh lại to gan đến như vậy!
Sau khi y tá trưởng rời đi, Hứa Lê hất tay của Lục Từ ra.
“Khụ khụ! Anh có thể để ý đến hình tượng của mình một chút được không, lôi lôi kéo kéo ở cửa phòng khám bệnh như vậy còn ra thể thống gì nữa!”
Thật ra không có bệnh nhân nào nhìn thấy, bởi vì ở lối vào hành lang của bọn họ đang đứng có người đứng gác ở đó, không gọi tên thì không được vào, nhưng trong này có rất nhiều bác sĩ và y tá đi qua đi lại.
Lục Từ thuận thế buông tay của cô ra, sau đó cầm chìa khoá mở cửa, anh vẫn không mở miệng nói một tiếng nào.
Sau khi Hứa Lê đi vào, Lục Từ đóng cửa lại, sau đó dẫn Hứa Lê vào sâu bên trong, khu vực bắt mạch và khám sức khỏe có mấy tấm rèm che lại.
Hứa Lê không hề phòng bị gì cả, cô vừa đi vào trong đã bị Lục Từ đè lên tường, ngay sau đó hơi thở nam tính đã che lấp cái miệng của cô lại.
Đôi môi của Lục Từ khô ráo ấm áp, nụ hôn của anh càng ngày càng mãnh liệt, đôi tay của anh giữ chặt lấy đầu của Hứa Lê, không cho phép cô lùi lại dù chỉ một chút, chóp mũi của hai người chạm vào nhau, hơi thở đan xen lẫn nhau.
Chất lỏng trao đổi giữa môi và răng, đầu lưỡi của Lục Từ liếm qua hàm trên của Hứa Lê, quấn lấy cái lưỡi của cô cùng khiêu vũ, khao khát bao nhiêu ngày nay cuối cùng cũng bùng nổ vào lúc này.