Lục Từ độc đoán không cho cô rút lui, lòng bàn tay rực lửa đảo qua vòng eo thon thả của Hứa Lê được thò vào từ gấu áo phông rộng rãi của cô, chạm vào làn da mịn màng, mê mẩn sờ soạng lên da thịt mềm mại trên eo khiến anh yêu thích không nỡ buông tay.
"Ờ ! ư ~" Tiếng rên rỉ của Hứa Lê bị môi anh chặn lại, đầu lưỡi cũng tê dại vì bị Lục Từ mút vào, lúc này đầu óc cô càng không thể suy nghĩ được nữa, chỉ biết toàn thân nhẹ bẫng và mềm nhũn ra không chút sức lực.
Ánh mắt Lục Từ lướt qua băng ghế dài bên cạnh, xoay người bước chân, vững vàng ngồi trên đó, hai tay ôm lấy eo Hứa Lê ý bảo cô ngồi quỳ lên trên đùi anh.
Tư thế này càng thuận tiện cho Lục Từ đòi muốn, cơ thể hai người áp chặt vào nhau, hôn nhau có phần mê mẩn.
Ngực của Hứa Lê chèn ép lên ngực của Lục Từ mềm mại và thay đổi nhiều hình dạng, hạ thể vô thức mà cọ xát, với ý đồ giảm bớt dục vọng không yên trong lòng.
Trong cơ thể Lục Từ cũng có ngọn lửa cháy bừng như thế, toàn lực đi xuống hạ bộ của anh, hai chân kẹp lấy bụng dưới của anh, cùng với đầu óc chậm hiểu của Hứa Lê cũng chỉ biết có thứ gì đó đang đội lấy cô khiến không thoải mái, dùng sức đẩy Lục Từ ra một chút, thấp giọng phàn nàn: "Cái gì vậy? Đâmng vào em rồi, anh nhanh lấy ra~"
Hai người thở hồng hộc, nhưng Lục Từ không những không rời đi, ngược lại còn dùng hai tay đè lên hông cô, nơi riêng tư giữa hai người càng tiếp xúc thân mật hơn, vật cứng không thể bỏ qua đang đẩy vào huyệt thịt giữa hai chân của Hứa Lê qua lớp quần.
"Ư ~ đừng ~ ngứa! "
Lời van xin kèm theo sự run rẩy như một liều thuốc kích thích đến lỗ tai Lục Từ, càng không thể buông tha cho cô, anh di chuyển eo đẩy lên trên, ánh mắt nhìn về phía Hứa Lê càng thêm sâu thẳm, sau đó một nụ hôn háo hức đặt lên vành tai của Hứa Lê, chiếc dái tai nhỏ và mũm mĩm hoàn toàn nằm trọn trong miệng Lục Từ, hàm răng trên và dưới nhẹ nhàng cọ xát, đầu lưỡi đùa nghịch.
Thật ra, trước đây Lục Từ không có nhu cầu lớn đối với thân thể phụ nữ, cũng không có nhiều ham muốn, nhưng kể từ lần hiểu lầm lần trước gặp Hứa Lê trong bệnh viện, anh không bao giờ có thể quên được cảnh tượng người phụ nữ nằm nằm dưới thân, khoái cảm này đã in sâu trong não, có lần tuy nhiên cần phải nghĩ đến Hứa Lê trước khi thủ dâm mới có thể trút ra.
Sự bốc đồng của ngày hôm nay một lần nữa khẳng định nguồn gốc của sự phiền muộn trong khoảng thời gian vừa qua, lúc này, dáng vẻ như muốn gì cũng được của Hứa Lê ngồi đè lên người anh khiến anh không muốn dừng lại và tiếp tục mơ mộng viển vông.
Nghĩ đến đó, anh cũng làm như vậy, nụ hôn nóng bỏng và vụng về, từ dái tai chạy dọc xuống, lưu luyến bên cạnh cổ và xương quai xanh, đầu lưỡi trượt xuống làm cho da thịt nơi đó rùng mình.
Tay anh cũng không nhàn rỗi, lòng bàn tay khô ráo lướt dọc theo tấm lưng mịn màng, không có chút quy luật nào, khi lướt qua cúc áo lót phía sau, anh tiện tay cởi nó ra, một lòng bàn tay đưa đến trước ngực để mở ra khoảng cách giữa hai người họ, một tay cuối cùng cũng bao trọn lấy bầu ngực căng tròn, nhẹ nhàng nắm lấy nắn bóp, mềm mại như trong trí tưởng tượng của anh.
Tiếng rên rỉ đứt quãng của Hứa Lê không ngừng vang lên, văng vẳng bên tai anh như mèo con kêu meo meo, khơi dậy ham muốn tận sâu trong lòng người đàn ông.
Cuộc hành trình của những người mới bắt đầu đều dựa trên cảm giác, cả hai không có quy tắc nào và sử dụng những cách riêng để khám phá cơ thể của nhau, đôi mắt của Hứa Lê mê li và khuôn mặt nhuốm màu sắc dục, ngay cả Lục Từ, người luôn lạnh nhạt cũng có một ham muốn không thể cưỡng lại trong biểu hiện của anh, giống như một con mãnh thú đang nhìn chằm chằm vào con mồi của nó sẽ không buông tha một khi đã cắn vào cổ con mồi.
Hứa Lê dựa vào vai Lục Từ, lồng ngực nhấp nhô kịch liệt, áo phông bị Lục Từ kéo từ cổ áo xuống vai, làn da trắng nõn từ xương quai xanh đến ngực lấm tấm dấu vết, với vẻ bị nhào nặn mạnh bạo lắm.