Cất Làm Của Riêng


Buổi tối, trung tâm thành phố Bắc, một nhà tên là Lực Dẫn Tư Nhân Thanh.

 
Trương Khả Dụ vừa biểu diễn xong, từ trên sân khấu đi xuống, cô ta trực tiếp đi tới quầy bar.

 
Trương Khả Dụ đặt tay lên vai Hoắc Đình Xuyên, nói với bartender.

 
"Cho anh ấy một ly Whisky.

"
 
Hoắc Đình Xuyên đưa tay ngăn cản, "Không cần, còn phải đưa em về.

"
 
Trương Khả Dụ nghiêng người, trực tiếp ngồi lên đùi người đàn ông.

 
"Yên tâm, tối nay em tan làm sớm, có một DJ đến quay phim, bọn họ cần sân khấu.

"
 
Hai tay cô ta ôm cổ anh, "Chúng ta tan tầm đi xem phim, sau đó đi dạo rồi về.

"

 
Hoắc Đình Xuyên đưa tay vuốt vuốt sợi tóc trên trán cô ta: "Nghe em sắp xếp.

"
 
Lúc này, mấy nhân viên công tác đeo bảng hiệu vội vàng hấp tấp đi qua trước quầy bar, người dẫn đầu vừa đi vừa dặn dò.

 
"Nam tiểu thư đến rồi, mau tranh thủ chỉnh đèn đi, bên công ty quản lý của cô ấy tính toán tiền từng giây đấy.

"
 
Ba chữ Nam tiểu thư này làm Hoắc Đình Xuyên nhíu mày.

 
Rất nhanh, Trương Khả Dụ mở một video ra, đưa tới trước mặt Hoắc Đình Xuyên, "Anh xem đi, chính là DJ này, Nam tiểu thư.

"
 
Hoắc Đình Xuyên quét mắt, dáng người bốc lửa như ma quỷ, mái tóc ngắn màu đen kéo thẳng ngang vai mang theo cảm giác cao lãnh, đôi chân thon dài quấn một cái quần nhỏ hiện ra dáng người hoàn mỹ tuyệt luân.


Dưới mái tóc rối tung bay bồng bềnh, không thể thấy rõ dung mạo của cô, nhưng có thể nhìn thấy hai bên gò má và cái cổ thon dài phía sau cô trắng nõn trong suốt, da thịt như sương như tuyết, vô cùng mịn màng.


Một đôi mắt hồ ly tinh xảo nhíu lại, xinh đẹp đến mức làm người ta sợ hãi, vô cùng ẩn ý đưa tình.


Nhìn đôi mắt này, Hoắc Đình Xuyên có loại cảm giác quen thuộc, nhưng lại không hiểu sao không khớp.


Trương Khả Dụ lắc lắc điện thoại trước mặt anh, hơi vểnh môi oán giận một câu.


"Hoắc tiên sinh, anh nhìn đến xuất thần rồi.

"

Hoắc Đình Xuyên đưa tay tới, giúp cô ta ấn mở video, xóa bỏ.


"Ngoại trừ bạn gái, đối với phụ nữ khác không có hứng thú.

"

Một câu vốn nên là lời tâm tình, từ trong miệng anh nói ra, lại lạnh lùng như vậy.


Trương Khả Dụ nhiệt tình leo lên cổ người đàn ông, vội vàng hôn anh.



Tay cô ta chậm rãi mò xuống, sờ đồ vật dưới lớp quần tây của người đàn ông.


"Thật sao? Ngay cả cương cũng không thể sao?"

Hoắc Đình Xuyên cúi đầu nhìn cô ta: "Ừ, mềm lắm.

"

Lúc này, Nam Lạp đang đi cùng người đại diện Tiếu Dương vào nhà vệ sinh, đi chưa được mấy bước, điện thoại trong túi Tiêu Dương vang lên.

 
Cậu ta nhíu mày, "Nam Nam, toilet ở phía sau quầy bar, em ra ngoài nhận điện thoại rồi đến.

"
 
Nam Lạp gật đầu.

 
Cô vừa đi được vài bước, tầm mắt lướt qua quầy bar, thân hình Nam Lạp khựng lại.

 
Hoắc Đình Xuyên.

 
Cô lại gặp anh.


Vì thế cô đứng ở phía sau hai người, cứ như vậy tùy ý nghe bọn họ đối thoại.


Tâm tư Hoắc Đình Xuyên rất mẫn cảm, tầm mắt của anh rất nhanh đã nhìn về phía cô, lúc này Nam Lạp còn chưa trang điểm, tóc dài như ban ngày, vẻ mặt trắng trong thuần khiết, dáng người nhỏ yếu.



Đột nhiên, một người đàn ông mặt mũi đỏ bừng, đi về phía Nam Lạp.

 
Đôi mắt híp của Tưởng Ly nhìn chằm chằm vào người Nam Lạp, "Tiểu mỹ nữ, uống cùng anh trai một chút?"
 
Nam Lạp làm ra phản ứng, sợ tới mức liên tục lui về phía sau mấy bước.

 
Cô sốt ruột quay người, muốn đi ra ngoài.

 
Mà lúc này, nhìn cô chạy, dục sắc trong mắt Tưởng Ly càng trở nên nồng đậm.

 
Gã tham lam nhìn vòng eo mềm mại khi Nam Lạp xoay người, gấp gáp muốn từ sau lưng ôm lấy cô.

 
Nam Lạp kinh hãi, sợ tới mức ngực cứng lại, bước chân lảo đảo thiếu chút nữa ngã nhào.

 
Ngay trong nháy mắt này, thân ảnh cao lớn của người đàn ông từ trên bao phủ xuống.

 
Anh ôm cô xoay người, không để lại dấu vết tránh đi tay Tưởng Ly.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận