Đợi sau khi Nam Lạp vững vàng bước chân, Hoắc Đình Xuyên mới buông cô ra.
Nam Lạp khẽ nâng cằm lên, góc độ khẽ giương nhìn khóe miệng lạnh lùng của người đàn ông.
Cô nhẹ giọng nói, "Cảm ơn.
"
Trong mắt cất giấu độ cong giảo hoạt.
Lúc này, Tiếu Dương nhận điện thoại xong từ bên ngoài chạy vào, lo lắng nói: "Nam Nam, chị không sao chứ?"
Nam Lạp khẽ lắc đầu.
Tiếu Dương đi lên trước, đang muốn giáo huấn Tưởng Ly, lại bị Nam Lạp đưa tay kéo lại.
"Được rồi.
"
Tiếu Dương ngây ngẩn cả người, cậu ta cũng không thể tin cô gái này lại bảo cậu ‘được rồi’?
Nhưng cô lên tiếng, cậu ta cũng không tiện không làm theo, mạnh mẽ đè xuống khẩu khí trong lòng.
Lúc này, Trương Khả Dụ thấy thế đi tới, cô ta đứng ở trước mặt Nam Lạp, đưa tay.
"Xin chào, đừng để ý nha, bạn của tôi chỉ trêu chọc cô thôi.
"
Hai chữ "trêu trọc", làm Tiếu Dương lập tức chán nản.
Cậu ta đang muốn đi qua, lại lần nữa bị Nam Lạp ngăn lại.
Trương Khả Dụ vượt qua Nam Lạp đi đến bên cạnh Hoắc Đình Xuyên, cô ta thân mật kéo tay người đàn ông, như tuyên bố chủ quyền mở miệng.
"Đúng rồi, giới thiệu một chút, đây là bạn trai của tôi.
"
Nam Lạp thu liễm con ngươi.
"Nếu bạn trai của tôi đã ra tay, bạn của tôi cũng không đụng phải cô, chuyện này coi như qua đi.
"
Sườn mặt Nam Lạp nghiêng về phía Hoắc Đình Xuyên, chỉ thấy trên mặt anh không có biểu cảm gì.
Một lát sau, Nam Lạp rũ mắt xuống, "Ừ, được.
"
Tiếu Dương đứng bên cạnh cô lúc này tức giận giống như quả bóng cao su, không có chỗ để thở, hai tròng mắt đều sắp tức giận đến rớt ra ngoài.
Nam Lạp không nói gì nữa, cô rũ mắt xuống, đi về phía nhà vệ sinh.
*
Cửa toilet.
Tiếu Dương tức giận nói năng lộn xộn, "Nam Nam à, sao chị không cho em giáo huấn thằng nhóc kia đi! Em thật sự rất tức giận đấy!"
Nam Lạp Lạp dựa vào góc tường, đưa tay sờ thẳng vào trong túi của người đàn ông, lấy ra một điếu thuốc nữ, bật lửa lên, rít một hơi.
Cô rất qua loa nói một câu, "Tại nơi này không quen thuộc, tận lực vẫn là không nên gây phiền toái.
"
Cây thuốc kia, cô chỉ hút một hơi, liền bóp tắt.
Đây là thói quen mà cô vẫn luôn duy trì từ trước tới nay, hút thuốc chỉ hút một hơi, tuyệt đối không để cho mình nghiện.
Tiếu Dương hừ lạnh một tiếng, "Chưa quen cuộc sống nơi đây thì sao, em ở nhà chúng ta dạy dỗ một chút, em muốn xem ai dám ra đây nói một câu.
"
Nam Lạp trực tiếp vào toilet, không để ý đến cậu ta, mặc cậu ta lầm bầm lầu bầu.
*
Tiếu Dương đứng ở cửa toilet nữ chờ, cậu ta cảm thấy có chút xấu hổ, liền đi tới vị trí quầy bar.
Lúc này bên cạnh có người đang bàn luận DJ lát nữa sẽ tới, Tưởng Ly ngồi ở trên ghế, cúi mắt lướt điện thoại, đang châm chọc khiêu khích.
"Hóa ra Nam tiểu thư này cũng là dựa vào đàn ông nuôi.
"
Tiếu Dương xoay người tức giận tiến lên, trực tiếp xách cổ áo gã lên, "Mày lặp lại lần nữa.
"
Tưởng Ly tiếp tục khiêu khích, "Lại là mày à, mày cũng thích DJ này sao, a, chẳng lẽ tao nói không đúng à? Sau lưng cô ta không có đàn ông dựa vào, có thể ngồi ở vị trí này bây giờ sao?"
Tiếu Dương nắm chặt nắm đấm trên tay, muốn đánh vào mặt Tưởng Ly.
Ngay khi nắm đấm của hắn sắp chạm vào mặt Tưởng Ly, Hoắc Đình Xuyên đứng dậy.
Anh đưa tay vặn hai người ra, Tiếu Dương còn muốn phản kháng, Hoắc Đình Xuyên lấy quân lệnh từ trong túi ra, đưa tới trước mặt cậu.
Bên trên viết —— Đội trưởng trung đội đặc chiến của cảnh sát vũ trang Nghiệp Thành, Hoắc Đình Xuyên.
Hắn lạnh giọng quát: "Đừng động thủ.
"
Trong mắt Tiếu Dương nháy mắt hiện lên ánh sáng lộng lẫy lưu động, cậu ta thu tay về.
Đợi sau khi Tiếu Dương rời đi, Tưởng Ly tiến lên nịnh nọt nói, "Vẫn là anh lợi hại.
"
Hoắc Đình Xuyên lập tức lạnh mặt, cảnh cáo gã, "Về sau giữ miệng cho sạch sẽ một chút.
"
Tưởng Ly quay mặt đi, không nói gì.
Trương Khả Dụ ở phía sau nhìn, đi tới, đưa tay cấu cánh tay gã, "Có nghe thấy không?"
Tưởng Ly gật đầu rất qua loa.
Lúc này, Nam Lạp từ trong toilet đi ra, vừa vặn thấy cảnh này, Tiếu Dương nhìn thấy Nam Lạp, vội vàng đi đến bên cạnh cô, muốn cáo trạng.
Ánh mắt Nam Lạp tối sầm lại, cắt ngang lời cậu: "Đúng là em không đúng.
"
"Chó cắn em, tại sao em phải cắn lại?"