Trên thực tế, mùa hè mà uống đồ uống lạnh là một việc rất bình thường. Nhưng không chịu ăn cơm, chỉ uống đồ lạnh, thì… có đôi chút không bình thường.
Đồ uống lạnh là thứ ngạo kiều nữ vương thụ yêu nhất vào mùa hè, dạo này thời tiết lại nóng bức vô cùng, ngạo kiều nữ vương thụ chỉ hận không thể chui luôn cả người vào tủ lạnh, sống chung với đầy một tủ toàn đồ uống lạnh. Phúc hắc trung khuyển công đã cau mày về việc này không biết bao nhiêu lần, cũng từng nghĩ tới việc không mua đồ uống lạnh về nhà nữa. Nhưng ngạo kiều nữ vương thụ đã tuyên bố, nếu không có đồ uống lạnh cậu sẽ bỏ nhà đi, phúc hắc trung khuyển công hoàn toàn bó tay, chỉ có thể cố gắng khống chế lượng đồ uống lạnh mà ngạo kiều nữ vương thụ dùng, hơn nữa còn điều chỉnh lại chế độ ăn uống hằng ngày.
Tối hôm đó, phúc hắc trung khuyển công nấu cơm xong mới gọi ngạo kiều nữ vương thụ qua ăn, nhưng ngạo kiều nữ vương thụ ngồi xổm trên sô pha, ăn kem từng thìa từng thìa một, bơ luôn lời gọi của phúc hắc trung khuyển công.
Thái dương phúc hắc trung khuyển công đã xuất hiện đầy hắc tuyến, tình huống như thế này đã xảy ra không ít hơn mười lần rồi. Đã vậy, có mấy lần ngạo kiều nữ vương thụ còn lấy cớ ăn kem no rồi, không muốn ăn cơm, mặc cho phúc hắc trung khuyển công khuyển bảo dụ dỗ thế nào, ngạo kiều nữ vương thụ cũng không chịu ăn cơm.
Không thể cứ chiều em ấy mãi được, phúc hắc trung khuyển công nghĩ vậy, toàn thân bắt đầu tản ra một tầng áp suất thấp, đi về phía ngạo kiều nữ vương thụ.
“Gọi em ăn cơm đó, em nghe thấy không?” Anh đi đến trước mặt ngạo kiều nữ vương thụ, đổi lại giọng dịu dàng, cất tiếng hỏi cậu.
“Hửm?” Ngạo kiều nữ vương thụ nghe vậy ngẩng đầu lên, đang muốn nhét thêm một thìa kem vào miệng, cậu nhìn phúc hắc trung khuyển công nói: “Em không đói, anh ăn trước đi.” Cậu nói xong lại quay đầu, dán mắt vào TV.
“…” Phúc hắc trung khuyển công mỗi khi sắp tức giận sẽ hơi nheo mắt lại nhìn ngạo kiều nữ vương thụ, không nói lời nào.
Có lẽ ngạo kiều nữ vương thụ cũng đã nhận ra áp suất thấp lần này khác hẳn với áp suất thấp bình thường, cậu lại quay lại nhìn phúc hắc trung khuyển công, nhíu mày: “Anh còn đứng ở đây làm gì thế? Đi ăn cơm đi chứ.” Chết, quên chưa nói, không biết vì sao, từ trước đến nay, đối với việc phúc hắc trung khuyển công tức giận, ngạo kiều nữ vương thụ luôn đặc biệt chậm hiểu, thế nên bây giờ cậu vẫn không hiểu tại sao anh lại thế này.
“Để kem xuống, giờ theo anh đi ăn cơm ngay.” Phúc hắc trung khuyển công nói như vạy, mang theo khẩu khí ra lệnh rõ ràng.
Phúc hắc trung khuyển công chưa bao giờ dùng giọng này nói chuyện với ngạo kiều nữ vương thụ, ngạo kiều nữ vương thụ vẫn không phát hiện ra phúc hắc trung khuyển công đang tức giận, nhưng nghe thấy anh dùng ngữ khí ra lệnh kiểu này, vẫn thấy không vui. Ngạo kiều nữ vương thụ ngồi yên tại chỗ, không đáp lại anh.
Phúc hắc trung khuyển công hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh nhắc lại: “Đi ăn cơm, ăn đồ lạnh nhiều không tốt cho cơ thể.”
“Cơ thể em khỏe lắm.” Ngạo kiều nữ vương thụ thờ ơ trả lời.
Phúc hắc trung khuyển công bóp bóp trán, anh nhìn ngạo kiều nữ vương thụ, cố gắng làm cho giọng mình nghe thật bình tĩnh: “Vậy hôm đó, người bị đau bụng suốt cả đêm là ai? Người suốt ngày chỉ lo ăn đồ lạnh, không chịu ăn cơm khiến tiêu hóa bị rối loạn phải đi bệnh viện là ai? Em còn cứ tùy hứng như thế này nữa, anh sẽ giận thật đấy.”
Ngạo kiều nữ vương thụ nghe vậy cũng đứng lên khỏi sô pha, cậu đặt hộp kem còn một nửa xuống bàn, trừng mắt nhìn phúc hắc trung khuyển công, lạnh lùng nói: “Anh đang chê em phiền sao? Chê em phiền thì đừng có quản em nữa! Em tự biết ăn biết ngủ!”
“Em…” Phúc hắc trung khuyển công không thể nào bình tĩnh được nữa, nghe thấy ngạo kiều nữ vương thụ nói như vậy, anh cực kì tức giận, nhưng lại không nỡ mắng ngạo kiều nữ vương thụ, chẳng biết làm sao, anh đành phải để lại một câu: “Em đúng là đang cố tình gây sự mà! Em muốn ăn vậy cứ ăn đi! Từ nay về sau anh không quản em nữa!” Nói xong tức giận đá chân bàn một cái, rồi bỏ lại ngạo kiều nữ vương thụ, một mình đi về phía bàn ăn.
Ngạo kiều nữ vương thụ lấy một lon đồ uống lạnh trong tủ lạnh ra, sau đó sập cửa tủ lạnh rồi quay về phòng (Thế này rồi mà anh vẫn không quên lấy đồ uống lạnh sao ==)
Bạn hỏi vì sao cậu ấy không về nhà mình ư? Bởi vì dưới sự dụ dỗ không ngừng nghỉ của phúc hắc trung khuyển công, phòng của ngạo kiều nữ vương thụ rốt cuộc cũng bị bán phứt đi luôn cách đây không lâu…
TV vẫn đang bật, nhưng phúc hắc trung khuyển công lại cảm thấy sau tiếng sập cửa rầm rầm đó, toàn bộ phòng khách bỗng trở nên vô cùng lạnh lẽo, anh ngồi một mình ở bàn ăn, lấy đũa chọc chọc đống đồ ăn trước mặt, đột nhiên không muốn ăn nữa.
_____