"Cậu đã kiểm tra thông tin chưa?"
"Thưa tổng giám đốc, tôi đã kiểm tra, cuối tuần này chủ tịch của Phúc Hoàng Group cũng sẽ nghỉ dưỡng tại Hồng Lâm resort.
Tôi đã có liên hệ và bày tỏ mong muốn được gặp gỡ của anh".
"Tốt.
Cậu gọi điện nhờ Anh Tuân giúp đỡ điều tra thói quen sở thích của ông ấy".
"Vâng".
Ngân Hà chần chừ chưa muốn đi ra.
Bình An ngồi sau bàn làm việc ngước mắt lên nhìn cô.
"Nhưng mà tổng giám đốc, cuối tuần cả công ty đi nghỉ dưỡng mà, không lẽ anh định bắt tôi làm việc thật sao?"
"Cậu có ý kiến?".
"Dạ không.
Tôi chỉ hỏi thôi".
Ngân Hà hậm hực nói rồi đi ra.
Cuối tuần cả khối văn phòng đi du lịch, cô đã chuẩn bị bao nhiêu là váy áo vậy mà cậu ấy lại biến kỳ nghỉ hiếm hoi cả năm mới có một lần của cô thành ngày làm việc.
Biết thế đã về quê thăm dì.
Nhưng mà nói vậy thôi, cậu ấy còn lâu mới để cô về quê thăm dì, đi đâu mà cậu ấy chẳng mang cô theo cùng.
"Ngân Hà, cô nói gì vậy? Thế là cô có đi cùng nhưng không thể tham gia cùng chúng tôi được sao?".
Linh Đan mở to mắt ngạc nhiên.
"Tôi không tham gia được, tổng giám đốc muốn nhân cơ hội này kết hợp công việc luôn.
Anh ấy dự định đi gặp gỡ đối tác.
Cô xem thư ký như tôi liệu có thoát được không?" Ngân Hà thở dài.
"Cô không nói đùa chúng tôi đó chứ? Tổng giám đốc anh ấy cũng thật ác độc".
Linh Đan bất mãn.
"Quả thật may mắn cho chúng tôi khi không được chọn là thư ký riêng cho anh ấy.
Ngân Hà, chúng tôi chỉ biết nói lời thông cảm với cô, cô hãy làm việc chăm chỉ, chũng tôi cũng sẽ vui chơi hết mình, vui chơi thay phần của cô, ai làm tốt việc của người đó".
Lý Hải giọng ngậm ngùi.
"Cậu có cần khoét thêm vào nỗi đau của tôi như vậy không?".
Ôi trời ơi muốn khóc quá đi.
Bình An đúng là tổng tài hắc ám, bá đạo, chuyên quyền!
Tám giờ sáng bốn xe ô tô 45 chỗ đã dừng chân tại bãi đỗ xe của Hồng Lâm resort.
Đây là khu nghỉ dưỡng ven biển lớn nhất miền Bắc.
Khi vừa xuống xe đã bao nhiêu tiếng ngỡ ngàng xuýt xoa.
Hồng Lâm Resort đúng là đẹp và sang chảnh quá, đẹp và sang chảnh theo kiểu bí ẩn, một loạt các khu nhà theo kiểu các biệt thự độc lập bố trí xen kẽ nhau giữa rừng cây và các hồ nước nhân tạo.
Hôm nay tổng giám đốc không đi xe riêng, cậu ấy cùng hai phó tổng ngồi cùng xe với phòng thư ký và phòng kinh doanh, đương nhiên Ngân Hà cũng phải ngồi cùng cậu ấy.
Còn Tiểu Yến thì cũng đương nhiên không rời Bình An rồi.
Mới chỉ là buổi đầu tiên lên xe thôi mà cô ấy đã phát huy thế mạnh hết chỗ nói, chiếc váy hai dây kín trước hở sau còn khoét thêm một khoảng trước ngực để lộ thềm ngực đầy đặn thập thò, cộng thêm vạt váy xẻ tua rua khiến cho chiếc váy trông thì dài mà lại ngắn hết chỗ chê.
Khi ngồi hàng ghế đầu cùng hai phó tổng giám đốc Trần Lam và Đức Thông cũng khiến hai anh ấy nhiều phen đỏ mặt.
Đôi khi Ngân Hà nghĩ có lẽ mình cũng hơi khắt khe với cô ấy, cứ cho rằng cô ấy là người phóng khoáng đi, nhưng những hành động câu dẫn Bình An một cách lộ liễu đúng là cô vẫn không chịu được, chắc là cô ghen rồi! Tiểu Yến hôm nay rất vui, chắc cô ấy đang tưởng tượng một kỳ nghỉ hạnh phúc bên Bình An, nhưng khi người quản lý tập trung đoàn phân công chỗ ở thì mặt cô ấy đã đỏ bừng.
"Tại sao lại để tôi ở khu nhà đó, tôi muốn được chung khu với tổng giám đốc!"
" Xin lỗi chị, giám đốc yêu cầu ở khu riêng để tiện công việc".
Người phụ trách từ tốn.
"Phải rồi, tổng giám đốc đi nghỉ dưỡng tiện thể kết hợp công việc luôn, chứ không rảnh chơi bời như chúng ta đâu.
Tiểu Yến, tôi e rằng muốn đi chơi với anh ấy cô cũng phải xếp lịch đấy.
Cô nhìn cô Ngân Hà đi, có ai đi nghỉ dưỡng mà vẫn áo sơ mi quần âu đóng thùng như cô ấy không?".
Lý Hải lên tiếng còn Ngân Hà thì thở dài ngao ngán.
"Tội nghiệp Ngân Hà, tổng giám đốc, có lẽ sau này anh phải xếp ngày nghỉ bù cho cô ấy đấy".
Linh Đan tiếp lời.
Bình An khẽ liếc nhìn khuôn mặt người bên cạnh đang hồng hồng vẻ hờn dỗi, khóe miệng khé kéo nhẹ, còn Tiểu Yến thì đành buồn chán hậm hực.
Đúng như người quản lý nói, khi các nhân viên phòng ban đều được sắp xếp vào các khu nhà nghỉ dưỡng biệt lập thì Bình An và Ngân Hà phải ở hai phòng trong khu khách sạn 5 sao gần đấy.
Đúng là đi nghỉ mà chán quá, làm sao được thức dậy buổi sáng sớm ngắm cảnh thiên nhiên, làm sao được ngâm mình trong bồn tắm đầy hoa nhìn ra khu vườn rộng lớn? Rồi sáng còn đi tắm biển cùng bạn bè, rồi tối về ngồi xe điện dạo phố, mua đủ các đô lưu niệm xinh xinh.
Haizz.
"Tổng giám đốc, chủ tịch Hoàng Văn Phúc của Phúc Hoàng group đang ở khu B, buổi trưa ông ấy sẽ dùng bữa riêng tại phòng VIP 01 tại nhà hàng SASA, buổi chiều ông ấy ra sân golf, tôi đã liên hệ và ông ấy đồng ý gặp và bày tỏ muốn mời anh dùng bữa trưa".
"Cậu sắp xếp đi cùng tôi".
"Tôi có thể không đi được không? Việc làm ăn kinh doanh là việc bí mật, làm sao tôi có thể tham gia được chứ?".
Ngân Hà giãy nảy.
"Nếu là bí mật cậu nghĩ tôi có đưa cậu đi không?".
Bình An nhìn cô nghiêm nghị.
"Nhưng...nhưng sự có mặt của tôi là không cần thiết.
Thật sự dùng bữa với những người giàu có khiến tôi áp lực".
"Cậu định áp lực cả đời sao?".
Bình An vẫn nghiêm mặt nhìn cô.
"Không, tôi sẽ tập, nhưng hiện tại thì....!Nhưng sao lại là áp lực cả đời?".
Ngân Hà ngơ ngác, cậu ấy định thuê cô làm thư ký cho cậu ấy cả đời sao?
Khi đầu óc còn đang chậm chạp xử lý câu nói của Bình An thì từ đâu Tiểu Yến đã xông thẳng vào phòng.
Nhìn thấy Ngân Hà trong phòng Bình An Tiểu Yến đang định có ý kiến, nhưng khi thấy bộ dạng công sở cùng chiếc cặp đề lịch công tác trên tay Ngân Hà thì cô ấy lại thôi.
Mà hãy khoan, nhìn Tiểu Yến kìa, cô ấy đã ngay lập tức thay ra bộ bikini 2 mảnh màu trắng quyến rũ, bộ bikini bé đến mức có thể nhìn thấy trọn vẹn bầu ngực được vun cao ngất của cô ấy, bờ mông căng tròn quyến rũ, may mà cô ấy còn buộc một chiếc khăn voan hoa lớn ngang eo chiếc eo thon che chắn bớt, nếu không nhìn cô ấy thế kia thì liệu có người đàn ông nào mà cưỡng lại được.
Ngân Hà nuốt nước bọt, miệng há hốc bất động nhìn cô ấy một hồi, lúc sau quay sang nhìn Bình An thì cũng thấy cậu ấy đang nhìn Tiểu Yến trân trân.
Trời ơi nhìn đôi mắt kìa, đúng là đàn ông kẻ nào cũng là loại háo sắc, cô muốn ngay lập tức che mắt cậu ấy lại.
"Bình An, đưa tôi đi tắm biển!".
Giọng nhõng nhẽo.
"Tiểu Yến, cậu đã nghe rồi đấy, tổng giám đốc đến đây gặp đối tác chứ đâu có rảnh mà đi chơi cùng cậu".
Ngân Hà phân trần.
"Vậy buổi trưa thì sao, buổi trưa cùng tôi đi ăn".
Tiểu Yến bỏ qua Ngân Hà, mắt vẫn chăm chăm nhìn Bình An.
"Buổi trưa cậu ấy dùng cơm với đối tác".
Ngân Hà vẫn kiên trì.
"Còn buổi chiều, buổi chiều cậu rảnh đưa tôi đi tắm biển ngắm phố".
"Buổi chiều cậu ấy ra sân golf cùng đối tác".
"Vậy tôi ra sân golf cùng, tôi chơi golf cừ lắm".
Mắt Tiểu Yến sáng lên.
"Cậu có nghĩ cậu ấy chơi golf chỉ để chơi golf không? Người ta có bao nhiêu công việc cần bàn, xét về khía cạnh nào đó có khi Nano Pharmacy của cậu còn là đối thủ của Jezz, vậy cậu nghĩ cậu có nên đi cùng cậu ấy không?".
Bình An ngồi bên khẽ kéo miệng khi nghe hai cô gái trước mặt đang đấu khẩu.
"Thế buổi tối, phải rồi, chẳng có đối tác nào hẹn làm việc buổi tối cả"
"Buổi tối cậu ấy cũng bận rồi!".
Chưa kịp suy nghĩ Ngân Hà đã nói theo thói quen.
"Buổi tối cậu ấy bận gì?" Cả hai đôi mắt đều ngạc nhiên nhìn cô.
Ngân Hà sau khi nói bỗng ngẩn người ra.
"Buổi tối...buổi tối cậu ấy bận có hẹn với tôi"
"Có hẹn với cậu? Tại sao lại có hẹn với cậu? Cậu là gì mà cậu ấy lại có hẹn với cậu?".
Mắt Tiểu Yến tức giận trừng trừng nhìn cô.
"À thì...!chúng tôi hẹn hò".
Lần này thì bom tấn thật rồi.
Cả bốn con mắt đều mở to nhìn Ngân Hà.
Ngân Hà cũng không biết mình lấy đâu ra dũng khí lớn đến thế, nhưng cô đã quyết định đuổi cái người thiếu tư cách như Tiểu Yến ra khỏi đời Bình An, cô cũng đã quyết định thử hẹn hò với cậu ấy, cậu ấy cũng đã có đề nghị với cô, dù có hơi khiếm nhã.
"Từ bao giờ? Rõ ràng cậu nói với tôi cậu không thích cậu ấy?".
Tiểu Yến dường như không thể chấp nhận những lời Ngân Hà vừa nói.
"Cũng mới thôi! Chúng tôi vừa mới quyết định sẽ tìm hiểu nhau, nếu phù hợp sẽ tiến tới mối quan hệ nghiêm túc".
Ngân Hà nhìn cô ấy cương quyết.
Người không có liêm sỉ như Tiểu Yến cô phải dùng biện pháp mạnh thì may ra hy vọng cô ấy mới từ bỏ.
"Cậu nói thật sao?".
Trong đôi mắt cô ấy đã có chút thất vọng, chút khó tin, mắt đã sắp long lanh.
Cô ấy nhìn sang Bình An như muốn tìm một sự xác nhận.
"Cậu ấy nói đúng đấy, chúng tôi vừa mới quyết định hẹn hò với nhau rồi".
Bình An tủm tỉm nhìn Ngân Hà khiến cô đỏ mặt.
Nhìn vẻ mặt cậu ấy, lời cậu ấy nói kìa.
Cô chỉ là đang diễn thôi, không phải cậu ấy cho rằng tất cả là sự thật đó chứ?"
"Tôi không tin đâu, tôi sẽ không từ bỏ đâu!".
Tiểu Yến nói rồi hùng hổ bỏ đi.
Sau khi cô ấy đi rồi Ngân Hà cũng ngay lập tức chạy khỏi phòng cậu ấy, về phòng cô và khóa trái cửa lại.
Bình An là ai chứ, có câu nói vừa rồi nhất định cậu ấy sẽ không tha cho cô đâu!