Lên
Hôm nay ảnh khóc nha mấy má :v :V
Cơ mà mấy bạn comment cho Dao đi :<
...#NgưngLảmNhảm
---------------------------------------
Tại sân bay P&N
Một buổi sáng đẹp trời, gió thổi nhè nhẹ những cánh hoa khiến chúng vương trên mái tóc đen óng ả của cô... Từng giọt... từng giọt nước mắt lăn dài trên gò má. Cô nhớ ngày hôm qua nặn mãi không ra một chút kia mà?!
Hôm nay, ngoài ông bà Tô ra thì không còn ai tiễn cô. Cũng bởi vì cô đâu có nói cho ai...ngoài Tiểu Nhi và Tiểu Nhu. A! Cô quên mất, hai đứa nó chính là hai cái loa phóng thanh....
" Ting! "
Cô một tay lau nước mắt, một tay cầm điện thoại lên xem tin nhắn. " Ồ! Tin từ bọn trong lớp? " Cô có chút thắc mắc. Mở ra xem thì hàng loạt lời nhắn với cùng một nội dung :
" Như babeii đi nhớ mua quà nha~~ "
" Không được quên chế nha Như Như !! "
" *nước mắt lưng tròng* Em yêu
~ "
....
Tô Uyển Như không kìm được mà khẽ cười lên một tiếng. Đúng là nhờ "hai cái loa" rồi. Nhanh chóng cất điện thoại đi, nếu như cô còn đọc tiếp thì có lẽ cô bỏ luôn chuyến đi, trở về lớp ôm chúng nó mất. Nhưng có vẻ như còn một người nữa chưa nhận ra thì phải... Đáng lẽ nếu thấy tin nhắn kì lạ kia thì anh phải hỏi cô hoặc ai đó chứ ta?
[ Chuẩn bị đến giờ chuyến bay đi Mĩ cất cánh. Xin mời những hành khách đi chuyến này có mặt trong mười lăm phút nữa ]
- Đến giờ rồi! Đi đi con gái yêu ! - Bà Tô thúc giục cô.
- Nhưng mà... - Cô vừa muốn nán lại đợi anh đến, vừa muốn đợi đúng mười lăm phút nữa sẽ đi. Bây giờ còn sớm mà!!! Nhưng chưa để con nói thì ông Tô Thiên Mặc chêm lời - Đúng đấy! Đi đi con.
Mặt cô tối sầm. Sao cô có cảm giác bố mẹ cô muốn đuổi cô đi vậy....
Tại nhà DIỆP PHONG
Nghe được tiếng báo thức, anh tỉnh dậy, thấy mình vẫn đang mặc chiếc áo ướt sũng hôm qua thì vội chạy đi tắm. Để lâu sẽ nhiễm lạnh đó nha... ( Con ngủ cả đêm với nó mà... )
....
Một cơ bụng săn chắc hiện ra, một giọt nước nhưng đang chơi đùa với cơ thể ấy, cứ lăn hết bên này sang bên kia, có vẻ như nó không muốn rời khỏi anh... ( Như Như ghen!!!! ) Anh lấy chiếc điện thoại ra, đọc được những tin nhắn kia... " Tạm biệt ư? " Anh tự hỏi. Càng đọc càng hoang mang. Ai giải thích giùm anh đi!!! Không chịu được nữa, anh trực tiếp gọi cho cô bạn thân của Tô Uyển Như.
" Bịch "
Anh ngồi xuống giường. Gì chứ! Cái gì mà đi du học? Cái gì đi tận hai đến ba năm? Cái gì mà mười một giờ mười lăm sẽ cất cánh? Anh nhìn lên đồng hồ: 10.59' . Không suy nghĩ, anh mở tung cánh tủ, chọn tạm chiếc áo phông rồi mặc vào. Vội vàng anh đến thẳng sân bay.
Tại sân bay P&N
Từ nãy đến giờ, ngồi nhìn bố mẹ cứ cười tủm tỉm với nhau, thỉnh thoảng liếc liếc đồng hồ chứ. Trong cô bắt đầu hơi hoảng, cô sợ anh đến nhưng cô cũng mong anh đến... Cô bỗng thấy bản thân mình thật nực cười " Lo gì chứ! Cậu ấy sẽ chẳng đến đâu... "
11.10'
Trước mắt cô hiện giờ là một cậu con trai đang thở hồng hộc, khuôn mặt hơi ửng đỏ và quần áo có chút xộc xệch. Không sai, là cậu ấy - Diệp Phong. Cô sợ nhìn vào mắt anh, nó giống như muốn cô tự khai hết mọi chuyện ra vậy... Thấy cô cứng đầu không chịu nói, anh đành phải mở miệng trước:
- Cậu định đi đâu? - Nghe anh hỏi như vậy, cô chỉ biết giơ tấm vé.
- Cậu định đi thật ư? - Tất nhiên là không rồi, cô đâu muốn xa anh, nhưng đây là bắt buộc...
[ Đã đến giờ! Xin mời các hành khách đến tập trung tại....(tại đâu au không biết =3) ]
Đến giờ rồi ư? Cô quay sang chào tạm biệt ba mẹ. Hừ! Họ vẫn cười cơ!!! Cô nhìn Diệp Phong, khẽ nói:
- Tạm biệt...
- Đừng đi nữa!
Giọng anh run run, cô thấy trên khuôn mặt tuấn tú kia có thứ ánh sáng lấp lánh. Đừng như vậy chứ! Cô kiễng chân, hôn nhẹ lên chúng....
------------------------------------
Tô Thiên Mặc - Bố của Tô Uyển Như, là người có địa vị lớn. Ông rất đáng yêu :3, yêu gia đình. Ông hồi trẻ cực đẹp trai nha mấy nàng =)))) Ông Tô đã từng mất khá nhiều thời gian để "cưa đổ" bà Tôi =)))
Hứa Minh Nguyệt - Mẹ của Tôi Uyển Như, bà không hiền chút nào... Yêu gia đình, thương chồng con nhưng trên hết vẫn thương MUA SẮM nhất. =))))) Bà Tô đã cố tình "chảnh" để thử ông Tô =)))))
Điểm chung của hai người: đều rất ư là mưu mô -,- ;____:
--------------------------------------
Readers hãy đoán xem Tô Uyển Như có đi hay không ?? =))))
Và lí do vì sao ông Tô Thiên Mặc và bà Hứa Minh Nguyệt lại cứ cười tủm tỉm với nhau =)))))
Hồi sau sẽ rõ ..... ;333
Comment cho tớ nhá :333
Truyện mới của tớ nè :* :* :*
"Để Tôi Chủ Động" ----> w.tt/1QiGk12