Cậu Dám Lừa Tôi

Các cậu đọc sao không còm và vote cho Dao TT^TT
~
Ngày hôm sau, tôi thực sự đã liệt giường rồi. Với tình trạng sốt cao, cảm lạnh, ăn được một chút lại ói hết ra thì tôi không thể đến lớp. Nếu đến không khác gì giết bạn bè mà không cần dao.
Từ sáng đến giờ, tôi hết nôn lại ngủ, ngủ lại nôn, tự hỏi phải làm gì giết thời gian. Lôi chiếc laptop mới tinh được "giấu" trong tủ ra, tôi định bụng sẽ lướt web trộm cho đỡ chán.
Thói quen đầu tiên khi lên mạng của tôi luôn là vào facebook rồi sao đó mới đọc báo,..v.v..
" Thông báo: 0 tin - Chẹp! Tôi chả đăng gì hết ngoài mấy avt muôn thuở, một cô gái với mái tóc đen cười tít mắt với camera. Không hiểu tôi lập acc làm gì...
Tin nhắn: 3 tin - Bọn này làm màu quá. Sao không nhắn vào điện thoại cho tôi! Biết tôi ít lên rồi mà...
Lời mời kết bạn: 1 người - Lại ai đây? Tôi nhớ là xóa hết rồi mà. "
Bẻ khớp các ngón tay, vặn vẹo một hồi tôi bắt đầu mới hộp tin nhắn ra kiểm. Tôi cảm giác giống như mình ra chiến trận không bằng...
Tin nhắn 1:
21:10'
[Kiều Ân Nhu] : Ê babei, ăn ở kiều gì ốm vậy?

[Kiều Ân Nhu] : Não có va chạm đâu không mà tự dưng đang mưa vẫn cố lết về?
[Kiều Ân Nhu] : Lại còn tắt điện thoại !!
[Kiều Ân Nhu] : Mày chán sống hả!!!!!
10:33'
[
Tô Uyển Như] : Tao chán sống rồi a
[Tô Uyển Như] : Mày đợi đi, bao giờ khỏi tao giết mày!!!
Tin 2:
21:45'
[Hạ Nghiên Nhi] : Con điên! Chập mạch rồi hả!!! Tắt máy làm gì!!
[Hạ Nghiên Nhi] : Không thèm rep ib luôn...
[Hạ Nghiên Nhi] : Mày được lắm!!
10:35'
[Tô Uyển Như] : Bị đến kì hả conn! Khó ở thế!! Tao không onl sao reppppp
[Tô Uyển Như] : Mày mới bị chập mạch ý!!!!
Tin 3:
0:13'
[Diệp Phong] : Xảy ra chuyện gì rồi?
[Diệp Phong] : Sao lại tắt máy?
10:38'

[Tô Uyên Như] : Tôi thích. Cậu quản được tôi sao?
[Tô Uyển Như] : *icon mặt cười*
Thật không hiểu nên vui hay buồn khi thấy cậu ta nhắn tin cho tôi. Đây là sự lo lắng hay thương hại? Giờ mới để ý, hóa ra điện thoại tôi đã tự động tắt nguồn vì hết pin. Vứt tạm sang một bên đã, để tôi giải quyết nốt vấn đề kết bạn kia đã.
[Phong Hàn đã gửi cho bạn một lời mời kết bạn.]
A~ Tôi nhớ acc này. Bạn Phong Hàn gì gì đó đã mấy lần gửi kết bạn với tôi nhưng vì không quen biết nên tôi từ chối tuốt. Không ngờ cậu ấy vẫn kiên trì đến giờ này. Thật bá đạo! Bây giờ tôi cũng khá rảnh, vào trang cá nhân cậu ấy chơi.
Muốn bùng cháy!!! Có nhất thiết cậu ta phải giống tôi thế hay không! Cả tường nhà chỉ có đúng một tin "Anh ấy đã lập Facebook ngày xx/yy/xyxy", đến cái avt cũng không thèm đặt. Hóa ra cũng có người còn "hấp" hơn tôi...
"Ting!"
Giật cả mình! Có người chat với tôi! Mỗi lần như thế này thật muốn chết...
10:59'
[Phong Hàn] : Cuối cùng cậu cũng chịu đồng ý kết bạn =)
Nhắc đến tào tháo, tào tháo xuất hiện luôn. Có cần linh vậy không!!!!
[Tô Uyển Như] : =) Tớ quen bạn à?
Xin lỗi vì có hơi làm tụt hứng...nhưng ít nhất cậu cũng phải cho tôi biết cậu là ai...có ĐẸP TRAI hay không chứ...
[Phong Hàn] : Chào! Tôi là Phong Hàn lớp bên cạnh.

Là cùng lớp với Trương Mẫn ấy hả? Tôi thù, tôi hận!!!
[Tô Uyển Như] : Ừ.
[Phong Hàn] : Cho tôi số cậu được không?
Tự dưng, cảm giác đầu tôi rất đau, như có ai dùng búa gõ mạnh vào vậy. Phải nghỉ ngơi thôi, khó chịu quá! Vì vậy, tôi trả lời qua loa cho xong chuyện với cậu ta, không thể nghĩ ngợi gì nữa rồi.
[Tô Uyển Như] : Ừ ừ, đây 016xxxxxxx. Tôi off đây.
Chưa đợi Phong Hàn trả lời, tôi di chuột đến biểu tượng X đỏ chót ở góc trên cùng rồi nhanh chóng đóng laptop lại. Ngủ thôi.
Nhưng Như Như đâu biết được rằng, ở bên kia "máy tính" đang có người cười như một thằng điên vừa trốn trại và cô cũng đâu biết, sau khi đọc được dòng tin nhắn trả lời của cô, khuôn mặt ai đó không tự chủ đen sì như bị ai cướp mất đồ vật quan trọng nhất, thậm chí cậu còn tự hỏi: Icon mặt cười này là có ý gì?
~~
Hơi ngắn, vote comment cho DaoDao~ nhaaaa :****
Truyện mới của tớ nè :* :* :*
"Để Tôi Chủ Động" ----> w.tt/1QiGk12


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận