Thân hình cô khó chịu đến lắc lư, vặn vẹo trong ngực Tống Hưng Duy, đôi vú trắng như hai chú thỏ cũng theo đó mà nhún nhảy qua lại ở trước ngực cô.
“Ừm, tôi xấu như vậy đó, nên khi nào thì em chịu đi tiểu ra cho tôi xem đây?” Tống Hưng Duy hỏi, một tay nắm lấy bầu vú lay động loạn xạ trước ngực cô hung bóp nắn, tay kia vẫn cứ đè ấn bàng quang căng đầy nước tiểu của cô từng chút một không ngơi nghỉ.
Hơi thở Tô Vũ Thi dồn dập theo động tác đề ấn của anh, bụng dưới bị ẩn đến chịu hết nổi mà thả lỏng, một dòng nước tiểu vàng trong từ lỗ nhỏ trên miệng huyệt phun ra ngoài, ngay trước mắt Tống Hưng Duy không hề che lấp.
Tô Vũ Thi cô, vậy mà, đi tiểu ngay trước mắt Tống Hưng Duy, thật là mất mặt chết đi được!Từ trong toilet đi ra, Tô Vũ Thi vội vàng đến tủ quần áo lấy đồ mặc vào, từ trên xuống dưới đem chính mình bao bọc kín mít.
Cái tên cầm thú Tống Hưng Duy này cũng đã mặc lại áo sơ mi cùng quần tây, trở lại bộ dạng lịch sự, đàng hoàng lễ độ như thường ngày.
“Khi nào thì anh đi khỏi đây?” Tô Vũ Thi không hề khách khí mà hỏi thẳng anh, có ý tứ đuổi người đi ngay lập tức.
Tống Hưng Duy liếc nhìn qua Lâm Thành vẫn đang ngủ ngon lành trên sô pha đằng kia, thực bình tĩnh nói: "Đêm nay tôi sẽ ngủ ở đây.
"“Cái gì? Anh thật sự không sợ bạn trai tôi sẽ đánh anh sao?” Tô Vũ Thi thực hoảng loạn, cô không thể ngờ tới anh ta lại mặt dày vô sỉ đến như vậy.
“Chỉ là tôi lười phải quay về nhà giờ này thôi, nên muốn ở lại đây ngủ một đêm, tôi sẽ ngủ trên sô pha này.
” Tống Hưng Duy nói, rồi ngồi xuống ở trên sô pha.
Tô Vũ Thi lại cằn nhằn mấy lời muốn đuổi anh ta về, nhưng cuối cùng vẫn không có kết quả gì, nên đành chấp nhận như vậy.
Cô quay về phòng lấy cho anh ta và Lâm Thành mỗi người một cái chặn, rồi còn phải đi thu thập quần áo rải rác khắp nơi trong nhà sau "cuộc chiến" vừa rồi nữa chứ!.