Câu Dẫn Cậu Bạn Học Sinh Chuyển Trường



Cô ư ư kêu la, người này đúng là không thể nói một chút lý lẽ nào mà!

Miệng Hàn Chiêu Chiêu bị hung hăng chặn lại, hô hấp được thiếu niên dẫn dắt trở nên gấp rút, đầu loạn thành một đống nhão nhoét.

Giang Phỉ vội vã vén quần áo của cô lên, cởi tất cả ném sang một bên.

Bình thường sau khi tắm rửa xong, Hàn Chiêu Chiêu đều không mặc áo lót bị Giang Phỉ cởi như vậy cả nửa người trên đều lộ ra.

"Hóa ra nhiệt tình như vậy.

"

Ánh mắt Giang Phỉ nhìn chằm chằm hai đóa hoa nho nhỏ đo đỏ trước ngực của cô, sự kích thích chiếm giữ lấp kín suy nghĩ của anh.

Môi di chuyển xuống phía dưới gấp gáp cắn một đóa.

"Ưm ~"

Hàn Chiêu Chiêu rên một tiếng, hai tay không có sức chối đẩy.

Giang Phỉ giữ lấy bàn tay làm loạn của cô đồng thời đầu lưỡi cũng không ngừng trêu chọc quả anh đào đã sớm dựng thẳng của cô, khi thì liếm khi thì hôn nhẹ, khi lại ngậm cả vào trong miệng điên cuồng mút vào.

Hương vị thật tuyệt.

Thiếu nữ sau khi tắm rửa chỉ mặc một chiếc quần đùi rộng thùng thình, Giang Phỉ không cần tốn nhiều sức lực đã kéo được nó xuống.

Phía trên anh vẫn trêu đùa thiếu nữ, một tay khác lặng lẽ cởi quần lót của cô ra.

Thời điểm Hàn Chiêu Chiêu phản ứng được cảm giác lạnh lẽo phía dưới thì quần lót của cô đã bị thiếu niên lấy trên tay rồi.

Giang Phỉ hơi nhếch môi nghĩ tới một chủ ý tuyệt vời.

Đó là lấy quần lót của thiếu nữ trói chặt cô lại.

Sức lực của thiếu niên vô cùng lớn xé rách quần lót của cô, động tác nhanh nhẹn trói chặt cổ tay của cô thắt nút lại.

"Bảo bối, nghe lời đi.

"

Giang Phỉ sau khi làm xong một loạt động tác thì hơi dừng lại một lúc rồi ôm thiếu nữ vào giữa giường lớn.

Hàn Chiêu Chiêu hơi thở chậm chạp cho rằng anh muốn bỏ qua cho cô vẫn vùng vẫy với sự trói buộc trên tay, tức giận đằng đằng nhìn anh.

Nhưng mà Giang Phỉ chỉ dành thời gian cởi quần áo mà thôi.

"Anh muốn làm gì?" Hàn Chiêu Chiêu lùi lại về phía sau.

Trong động tác của Giang Phỉ mang theo sự gấp gáp, hai ba cái đã cởi sạch quần áo lập tức chỉ còn lại một chiếc quần lót, nơi đó ở giữa hai chân nhô lên trướng phồng, kích thước dọa người.

Hàn Chiêu Chiêu trợn mắt nhìn anh mà bất giác nhìn tay của anh đang nhẹ nhàng ung dung kéo quần lót của mình xuống lộ ra thứ cực đại giữa chân.

"Xem ra đúng là rất sốt ruột nhỉ, đừng lo lắng lần này sẽ thỏa mãn em.

"

Hàn Chiêu Chiêu sợ hãi vội thu hồi tầm mắt, cô vừa mới nhìn thấy cái gì vậy?

Không đúng, anh vừa mới nói cái gì cơ?

Thiếu niên đã đè lên.

Cả hai người đều trần như nhộng, lúc chạm vào nhau cảm quan cảm thấy vô cùng rõ ràng, sự nồng nhiệt và luồng điện được phóng đại vô số lần, trong nháy mắt nhiệt độ trong không khí tăng cao, sắc dục nhen nhóm.

Mẹ nó, thật muốn làm, muốn chơi, muốn lập tức cắm vào.

Giang Phỉ cảm thấy bản thân điên rồi, anh say mê cảm giác này, loại cảm giác da thịt quấn quýt này.

Miệng của anh hôn thiếu nữ, hai tay không kiêng nể chạy loạn trên người cô, thân hình chen giữa hai chân thiếu nữ liều mạng ma sát thịt mềm của cô.

"Đừng! A~ Ưm ~ Đừng mà ~"

Tóc tai Hàn Chiêu Chiêu lộn xộn, gương mặt trắng nõn nổi bật giữa mái tóc đen nhánh, đẹp tới kích thích.

Hai tay của cô bị quần lót hồng phấn trói chặt, bị anh áp chế trên đỉnh đầu, theo động tác của thiếu niên mà khẽ chuyển động, miệng hé mở, khóe miệng chảy ra sợi chỉ dài hai người vừa mới kéo ra, nhìn vừa đáng thương vừa đáng yêu, còn rất dâm đãng nữa.

Anh thì yêu thích dáng vẻ dâm đãng như vậy của cô.

Giang Phỉ nhìn tới đỏ mắt, trong lòng đột nhiên dâng lên một cỗ dục vọng tàn phá.

Đúng vậy, thiếu nữ trước mắt này là của anh, chỉ là của anh, anh muốn làm cô, làm tới khi cô khóc lóc cầu xin, làm tới khi cô thừa nhận thích anh, làm tới khi cô không còn dám nhớ tới tên tiểu bạch kiểm kia nữa.

Đúng vậy, cái tên tiểu bạch kiểm kia!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui