Câu Dẫn Cậu Bạn Học Sinh Chuyển Trường



Anh cởi quần đồng phục của mình xuống, thả vật nam tính nóng rực trướng đại của mình ra, bôi loạn dâm dịch của cô gái dính đầy tay lên, kéo bàn tay đang cản trở của Hàn Chiêu Chiêu ra, chen thẳng vào nơi đó.

Quy đầu của anh vừa kề sát tới chỗ mềm mại của thiếu nữ đã không nhịn được càng muốn nhiều hơn.

Rõ ràng chỉ mới là va chạm vào mà thôi nhưng loại cảm giác kích thích lại mãnh liệt như thế, bùng nổ càng ngày càng nhiều.

Hai tay anh tách chân cô ra, vật nam tính vụng về trêu chọc, mới vừa tiến vào một chút đã bị vách tường căng chặt của cô ngậm chặt quấn lấy, ẩm trơn mê mẩn.

"Đừng mà."

Âm thanh Hàn Chiêu Chiêu có cả tiếng nức nở, mỏng manh yếu đuối, âm cuối còn hơi có ý làm nũng, lọt vào trong lỗ tai của Giang Phỉ như liều thuốc kích dục trí mạng.

"Cô nhóc nghịch ngợm lại nói dối rồi."

Một tay Giang Phỉ giam cầm cơ thể không an phận của cô, một tay ở phía dưới đỡ cho gậy thịt của mình tiến vào.

"Bảo bối quấn chặt như vậy làm gì, còn chưa tiến vào mà."

Đầu lưỡi Giang Phỉ dán vào cổ mảnh khảnh của Hàn Chiêu Chiêu như lưỡi rắn dịu dàng liếm mút, một mạch hôn lên môi cô lấp kín miệng của cô lại.

Chỗ nào của cô gái này cũng đều ngon hết.


Đồng thời lúc này, thừa dịp cô bị vây giữ, anh dùng lực di chuyển cơ thể, chốc lát toàn bộ gậy thịt đều đi vào.

"Ưm~"

Dị vật mạnh mẽ xâm chiếm khiến thiếu nữ hơi khó chịu, không khỏi nghẹn ngào một tiếng.

Mà thiếu niên hung hăng lấp kín ở môi cô, ánh mắt tối tăm khó hiểu.

Anh cũng không dễ chịu đựng, tựa như đi giữa ranh giới thiên đường và địa ngục, vừa là khoái cảm cực kỳ mê mẩn lại giống như là kiềm chế sự hành hạ không thể di chuyển.

Tay anh nhẹ nhàng vân vê quả anh đào trên ngực của cô, hô hấp dần gấp rút.

"Ngoan, thả lỏng một chút để tôi di chuyển, di chuyển rồi sẽ không đau nữa."

Hàn Chiêu Chiêu làm gì có cơ hội nói chuyện, cô còn chưa kịp phản ứng gì thì anh đã tự mình chậm rãi co rút rồi.

Dị vật trong cơ thể thức tỉnh như cá gặp nước thích thú làm liều đủ loại trêu chọc đủ loại xâm chiếm.

Trong lòng Giang Phỉ sung huyết tràn đầy, anh cảm nhận được bản thân thật sự đã nhặt được bảo bối rồi.

Bọn họ hợp như vậy, kích thước của cô giống như thiết kế riêng vì anh vậy.


Không chỉ như thế, bên trong của cô cũng vì anh mà tồn tại, ẩm trơn như vậy, ấm nhuận như vậy, tất cả đều là vì đón nhận anh!

Nơi đó của cô sinh ra chính là để anh làm!

Động tác dưới thân bắt đầu gia tăng tốc độ, Giang Phỉ bắt đầu không vừa lòng với tư thế ngồi, không gian nhỏ hẹp này vốn dĩ không thể để anh thoải mái.

Giang Phỉ ôm thiếu nữ đứng lên, thiếu nữ ở trên cơ thể anh theo động tác của anh mà cự vật kia lại càng sâu thêm vài phần.

"A~"

Sự kinh ngạc khi đột nhiên lơ lửng và sự kích thích của dị vật xâm nhập làm cho Hàn Chiêu Chiêu kêu lên một tiếng, hai tay ngây ngẩn mà bám chặt lên trên cánh tay của Giang Phỉ, giống như bắt được nhành rơm cứu mạng, tràn đầy sự ỷ lại.

"Đã nói là em rất thích mà."

Giang Phỉ khẽ cười.

Sau đó đè cô gái trên mặt bàn.

Hàn Chiêu Chiêu đối diện mặt bàn, cả người trên đều bị đè trên mặt bàn.

Giây tiếp theo cả người Giang Phỉ dán lên, Hàn Chiêu Chiêu dùng sức nắm chặt mép bàn.

Như này cũng dễ hành động được.

Phần eo Giang Phỉ thêm lực, từng chút một va chạm vào nơi mềm mại của cô gái.

Vật nam tính khuấy đảo, hung hăng đâm vào cô, chơi đùa cô.

Làm cô!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận