Tôi nắm dương vật phát tím trong tay, trong lòng vô cùng thỏa mãn, nơi riêng tư nhịn không được rỉ nước.
"Em dâm quá."
Lục Tấn Nguyên dụ dỗ nói, “Há mồm ra nào.”
Cái miệng anh đào nhỏ xinh của tôi còm chưa kịp há to, Lục Tấn Nguyên đã thuận thế thọc dương vật phủ đầy gân xanh của mình vào.
Hắn cắm thẳng xuống, quy đầu to trực tiếp đâm tới cuống họng.
“Ô ô ô…”
Tôi hơi đau muốn cắn răng lại nhưng sợ hàm răng mình làm gậy thịt mĩ vị bị thương nên cơ thể cũng khẩn trương.
Lục Tấn Nguyên rất thích nhìn dáng vẻ dâm đãng của tôi như vậy.
Cây hàng khủng cắm trong miệng tôi.
Mỗi lần rút nguyên cây ra là đập vào mặt, rồi nhân lúc tôi không chú ý lại khoan đến chỗ sâu nhất trong yết hầu.
Cứ lặp đi lặp lại như thế, có vẻ như hắn rất thích nhìn dương vật sưng tím của mình ra vào giữa đôi môi hồng của tôi.
Ta bất mãn kháng nghị.
“Ô…”
“Ô ô…”
Giọng nói lười biếng của Diệp Tâm từ trong phòng ngủ vọng ra, “Ông xã ơi… Là ai vậy…”
Hai tay tôi siết chặt gậy thịt của Lục Tấn Nguyên, mặt lại nhiệt tình nói với vào phòng ngủ, "Tâm Tâm, là mình đây."
"Không phải hôm qua chúng ta đã hẹn hôm nay cùng đi dạo phố à?"
Tôi vừa trả lời vừa tuốt dương vật to nóng đến dọa người của Lục Tấn Nguyên.
Cảm giác này còn kích thích hơn ngày hôm qua yêu đương vụng trộm với Lục Tấn Nguyên trong KTV.
“Ôi, vậy hả…”
Diệp Tâm có lẽ vẫn chưa ngủ tỉnh, đầu óc suy nghĩ không được mạch lạc lắm.
“Cậu quên rồi à, ngày hôm qua lúc đi hát chúng ta đã hẹn rồi mà.” Tôi mặt không đỏ tim không đập loạn nói.
Diệp Tâm mơ hồ, “Chắc do hôm qua mình uống say nên quên mất.”
“Ngại quá Dao Dao à, mình hơi chóng mặt.”
Tôi mừng thầm, vội săn sóc an ủi, “Không sao đâu.
Cậu chóng mặt thì ngủ thêm một lát đi.
Mình xem TV trong phòng khách chờ cậu cũng được nè."
“Tốt quá, vậy chờ mình một lát nha.”
Diệp Tâm có lẽ là thật sự không ngủ đủ giấc.
Nếu là ngày thường cho dù cô ấy có chóng mặt cũng sẽ dậy.
Nhưng hôm nay sau khi nói mấy câu với tôi thì không lên tiếng nữa, phỏng chừng là ngủ lại rồi.
Trong phòng ngủ nhanh chóng yên tĩnh lại.
Đã tới mấy lần rồi nên tôi rất quen thuộc nhà Diệp Tâm.
Tôi thành thạo mở TV phòng khách lên chọn đại một kênh.
Sau đó tôi đè Lục Tấn Nguyên trên sô pha.
Âm thanh TV vừa vặn có thể che đậy động tĩnh của hai chúng tôi.