Câu Dẫn Đội Trưởng Đội Bóng Rổ Lạnh Lùng FULL


Vừa dứt lời, Mạnh Tân Lương mặc lại quần áo sau đó xoay người rời đi, anh trở về phòng riêng, làm bộ vẫn chưa xảy ra chuyện gì.

Nhan Ngọc bị âm thanh gợi cảm khàn khàn khi nói xin lỗi của Mạnh Tân Lương làm chân của cô nhũn ra, giọng nói giống như cái vật kia, thô ráp lâu dài bao quanh người của cô, cuối cùng từ tiểu huyệt ướt nhẹp chui vào trong cơ thể mà không phải là lỗ tai.

Nhịn một chút thôi Mạnh Tân Lương, em muốn quang minh chính đại ở bên anh.

Mặc lại quần áo xong, Nhan Ngọc đi về phòng KTV.

Dường như mọi người cũng không chú ý đến việc bọn họ ra ngoài quá lâu, mọi người vẫn chơi đùa vui vẻ giống trước đó.

Chẳng qua chỗ ngồi của Nhan Ngọc đã bị chiếm, hơn nữa cũng không nhìn thấy Phương Hạo Sâm, có lẽ anh ta cảm thấy xấu hổ không biết đối mặt với Nhan Ngọc như thế nào nên đã về nhà trước rồi.


Đúng lúc Nhan Ngọc đang làm bộ không có chỗ ngồi, cô nháy mắt với Cố Tư Thành.

Cố Tư Thành cũng rất ăn ý kéo cô ngồi xuống, sau đó gọi người anh em bên cạnh đẩy Nhan Ngọc đến bên người của Mạnh Tân Lương.

Mạnh Tân Lương nhìn chằm chằm Nhan Ngọc không hề che giấu, hiện tại anh không thể xác định được trái tim của Nhan Ngọc còn ở trên người của anh không, loại cảm giác mất khống chế này vô cùng xa lạ đối với anh, hơn nữa khiến anh không thoải mái một chút nào.

Lúc nãy hai người vẫn chưa làm, dương vật Mạnh Tân Lương vẫn cứng rắn như cũ, nghẹn khuất mà nằm ở trong quần.

Sau khi đi về phòng anh chỉ có thể tìm một chỗ ngồi khuất, ngăn trở bằng cái bàn.

Nhưng anh không nghĩ đến Nhan Ngọc lại bị người khác đẩy đến ngồi ở chỗ này.

Hai chân Nhan Ngọc cọ vào nhau, cô biết Mạnh Tân Lương đang nhìn mình vì vậy cô cố ý hé đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng thở dốc, đầu lưỡi hồng nhạt cũng duỗi ra liếm cánh môi hồng nhuận, để lại một vòng ánh sáng.

Nhìn thấy hành động của Nhan Ngọc, Mạnh Tân Lương rất khó để không nghĩ đến cái miệng huyệt ướt dầm dề không ngừng đóng mở kia, dâm thuỷ chảy đầy ra hai bên đùi trắng nõn.

Vòng eo nhỏ nhắn mềm mại vặn vẹo không ngừng cọ xát vào cặp mông vểnh lên của anh.

Mạnh Tân Lương biết, Nhan Ngọc cũng rất muốn.

Nhìn xuống bên dưới, anh phát hiện ra Nhan Ngọc không mặc áo ngực.

Cũng đúng thôi, áo ngực đã ướt đẫm mồ hôi, nếu mặc ở trên người chắc chắn là rất khó chịu.


Giờ phút này hai viên đầu vú giấu dưới lớp vải dệt mỏng manh theo hô hấp của Nhan Ngọc không ngừng nổi lên hai cái viên nhỏ trước ngực.

Dương vật của Mạnh Tân Lương càng sưng đến khó chịu, anh nỗ lực rời tầm mắt đi chỗ khác không nhìn cái người tản ra đầy hơi thở ái dục nữa.

Vẻ mặt của anh không hề thay đổi uống một ngụm nước đá, muốn mình bình tĩnh lại một chút.

Không nghĩ tới, một đôi bàn tay ở phía dưới bàn lặng lẽ sờ lên hạ bộ căng phồng lên thành một đống lớn của Mạnh Tân Lương.

Ngón tay linh hoạt kéo khóa quần ra, với vào bên trong bắt đầu vuốt ve dương vật căng cứng của anh.

Đó là Nhan Ngọc.

“Anh rất khó chịu phải không, để em giúp anh…”

Nhan Ngọc dùng khẩu hình miệng nhỏ giọng nói, thoáng nhìn qua thấy mình rất vô hại.


Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng mang theo sự áy náy, đôi mắt không dám nhìn Mạnh Tân Lương, dường như mình chính là người khiến cho Mạnh Tân Lương khó chịu như vậy.

Nhưng động tác trên tay của cô không hề ngừng lại, lòng bàn tay trơn mềm dính đầy chất dịch do Mạnh Tân Lương tiết ra, bàn tay ấy trượt qua trượt lại trên dương vật, ngón cái trúc trắc vẽ vòng vẽ vòng lên quy đầu nóng như lửa.

Khi vuốt ve đến tận gốc lại rất cẩn thận mà an ủi hai viên trứng kia.

Mạnh Tân Lương bị Nhan Ngọc vuốt ve đến đổ mồ hôi, anh nghẹn lại một lúc, sau đó dương vật trên tay của Nhan Ngọc như muốn bùng nổ.

Trong phòng đang có người ca hát gào thét, Trần Ngọc Văn đàn đứng trước bàn hát rất vui vẻ.

Nhìn thoáng qua Mạnh Tân Lương đang rất nghiêm túc nhìn chăm chú vào màn hình, nhưng thật ra hạ thân bên dưới đã cương lên như đỉnh núi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận