Nhan Ngọc quay lại và cười với Mạnh Tân Lương trong nước mắt: "Được, vậy ...!em có thể nấu cho anh một bữa ăn được không? Kể từ khi thích anh, em đã bí mật học nấu một vài món ăn phương Tây yêu thích của anh nhưng vẫn chưa có cơ hội làm cho anh ăn...!"
Với đôi mắt ngấn lệ, Nhan Ngọc dịu dàng nhìn Mạnh Tân Lương và điều này đã giáng cho anh thêm một đòn chí mạng nữa.
Người thương mình lại tự tay rửa tay nấu cơm cho mình, dáng vẻ đáng thương lại ôn nhu mềm mỏng ấy của cô khiến mọi người đàn ông khó có thể cưỡng lại.
"Được chứ."
Mạnh Tân Lương càng ngày càng trở nên cảm động, mặc dù hai người bọn họ đã bị Trần Ngọc Văn làm cho ngăn cách, nhưng anh làm sao có thể bằng lòng mà từ chối yêu cầu này của Nhan Ngọc.
"Vậy thì hôm nay anh phải nghe theo sự sắp xếp của em."
Nhan Ngọc giả bộ cười đến chảy nước mắt, khuôn mặt xinh đẹp buồn bực bất đắc dĩ, chóp mũi nhỏ đỏ ửng, trên má vẫn còn vương giọt lệ.
Nhìn thấy cô giả vờ vui vẻ, Mạnh Tân Lương cảm thấy hơi đau khổ, đưa tay lau nước mắt cho cô.
Vì là một bữa ăn "dễ dàng" như vậy, Nhan Ngọc đương nhiên phải chuẩn bị thật tốt.
Cô đặt một phòng trong một khách sạn gia đình cao cấp và nói với Mạnh Tân Lương rằng cô đã tưởng tượng cuộc sống với Mạnh Tân Lương sẽ như thế nào, và hôm nay cô sẽ trải nghiệm trước điều đó.
Mạnh Tân Lương có thể nói là nghe lời Nhan Ngọc, đi theo cô chuẩn bị nguyên liệu, giúp cô xách những túi lớn nhỏ, còn điđến cửa hàng tráng miệng mua một ít đồ tráng miệng nhỏ.
Hai người giống như một cặp đôi hạnh phúc nhất.
——
Tất nhiên, hai người bọn họ là một cặp đôi ăn ý.
Nhan Ngọc đã bỏ ra bao nhiêu nỗ lực để khiến bản thân trở nên phù hợp với sở thích của Mạnh Tân Lương, ngoại trừ cô thì ai xứng đáng với anh ấy?
Khi về đến phòng khách sạn, Nhan Ngọc yêu cầu Mạnh Tân Lương nghỉ ngơi trước, còn cô đi thay quần áo đi nấu ăn.
Mạnh Tân Lương không định ngồi yên, anh đi vào bếp rửa trái cây mua dưới vòi nước.
Đại thiếu gia mười đầu ngón tay không chạm vào nước suối ấy mà lại có thể lần đầu tiên rửa đồ, động tác của anh đương nhiên không khéo, cảm tưởng nửa ngày mới có thể rửa một quả dâu.
Mạnh Tân Lương hơi cáu kỉnh trong giây lát, nhưng anh lại đè nén sự cáu kỉnh ấy mà nghịch ngợm với trái cây nhỏ.
Nhan Ngọc thay quần đùi và áo tay ngắn, cô cởi cả nội y ra, vừa bước đến cửa bếp đã thấy Mạnh Tân Lương đang rửa hoa quả nên nhẹ nhàng bước tới, ôm lấy Mạnh Tân Lương từ phía sau, vòng tay qua ôm lấy eo anh
“Anh Lương, nếu không rửa được sạch được thì đừng có rửa, cứ giao cho em.” Nhan Ngọc nhẹ giọng nói, bộ ngực to mềm áp vào lưng Mạnh Tân Lương mà cọ cọ.
Mạnh Tân Lương bị cọ bởi thứ mềm mại kia làm cho choáng váng, thân dưới có chút muốn nhúc nhích, vội vàng cải trang ho khan một tiếng, đặt những thứ đã rửa sạch vào đĩa rồi hỏi Nhan Ngọc tiếp theo bản thân phải làm gì.
Nhan Ngọc buông eo Mạnh Tân Lương và nói với Mạnh Tân Lương rằng cô ấy sẽ làm một số món tráng miệng nhỏ và món làm sẵn trước một cách nhanh chóng, và cuối cùng là làm thịt bò bít tết cùng rượu vang đỏ, và để Mạnh Tân Lương nếm thử chút tay nghề của cô.
Mạnh Tân Lương đương nhiên không có phản đối gì, nhưng thay vì đợi ở phòng khách, anh lại ở trong bếp đi theo Nhan Ngọc Đang bận rộn.
Nhan Ngọc cố ý mặc quần đùi rộng rãi, hai chân thon dài trắng nõn tương phản với quần ống rộng khiến Nhan Ngọc trông cực kỳ mảnh mai, khe giữa hai mông có phần lõm lại.
Mạnh Tân Lương đưa ánh mắt dần dần hướng lên trên, phát hiện Nhan Ngọc đang buộc lỏng tạp dề quanh eo, khiến đường eo mảnh khảnh lộ ra.
Nhan Ngọc biết thân thể của mình đối với Mạnh Tân Lương có sức hấp dẫn như thế nào.
Khi làm các món ăn phụ, cô ấy cố ý làm động tác của mình lớn hơn một chút để quần áo trên ngực có thể kéo dài hình dạng của bộ ngực và Mạnh Tân Lương cũng có thể nhìn qua ống tay ống rộng mà ngắm nghía trọn vẹn bầu ngực của cô.
Cơ thể của Mạnh Tân Lương dưới những “chiêu trò” của cô liền trở nên nóng vô cùng và đáy quần của anh thứ ấy đã nhanh chóng làm
phồng lên.
Anh ấygiả vờ giúp Nhan Ngọc, nhưng thực chất là vô tình chạm vào làn da lộ ra của Nhan Ngọc.
Nhan Ngọc liền quay lại và nhẹ nhàng hôn một cái lên miệng của Mạnh Tân Lương.
Theo quan điểm của Mạnh Tân Lương, nụ hôn này vô cùng thuần khiết nhưng cũng thật quyến rũ, côn thịt ở dưới hạ thân anh đã cứng đến phát đau.
Xem ra Nhan Ngọc là người nổ súng khơi mào, bờ mông khi cúi xuống được chiếc quần bó sát vào mà lộ ro đường cong hoàn hảo, Mạnh Tân Lương cuối cùng không thể chịu đựng được nữa, anh ta ôm eo thon của Yan Yu từ phía sau, và bắt đầu xoa bóp ngực cô bằng bàn tay to lớn của mình.
"Ưm a ...!Anh Lương, người ta đang nấu ăn mà!"
Nhan Ngọc đã trở nên rất phấn khích khi Mạnh Tân Lương ôm cô từ đằng sau, cô biết rằng Mạnh Tân Lương chắc hẳn không thể cưỡng lại được sự cám dỗ của cô, với một người đẹp và “ngon” đứng ngay trước mặt, nếu anh có thể kiểm soát được thì thật quả thật là lạ, như vậy phòng bếp quả là một địa điểm tình thú không tồi.
"Em cứ làm việc của em, anh sẽ làm phần của anh.”
Mạnh Tân Lương cắn cắn nhẹ nhàng nơi lỗ tai Nhan Ngọc rồi khàn khàn nói, bàn tay to chui vào trong vạt áo, véo mạnh cặp ngực đầy đặn đang đung đưa khiến đầu vú mềm mại đột nhiên cứng ngắc cương lên.
"Đến đồ lót em cũng không mặc, tiểu dâm đãng em có phải cố tình làm vậy không?"
Sau khi chơi đùa với cặp ngực đẫy đà, Mạnh Tân Lương thẳng tay xé quần của Nhan Ngọc, chiếc quần này có thể co giãn và tuột ra ngay sau khi chúng bị xé.
"Không phải như anh nghĩ đâu, tại mặc kiểu này sẽ thoải mái hơn...!a...!"
Cặp mông trắng như tuyết bị tay của Mạnh Tân Lương nhào nặn đến biến dạng, đỉnh mông bị véo khiến Nhan Ngọc đau đớn rên rỉ nhẹ nhàng, hạ thân tiết ra dịch vì xấu hổ.
Miếng bít tết trong chảo vẫn còn đang rán, phát ra âm thanh xèo xèo, Mạnh Tân Lương lấy côn thịt to lớn của mình ra, ấn vào giữa hai quả mông tròn trịa của Nhan Ngọc cọ cọ, gấp gáp không thể đợi chờ mà muốn cắm vào nơi thịt mềm mại kia.
"A~ côn thịt lớn cắm vào ở đây khiến tiểu huyệt đầy đặn, thật thoải mái..."
Nhan Ngọc đang nằm trên bếp, hai chân dạng ra, mông hơi nâng lên để tạo điều kiện cho Mạnh Tân Lương đưa vào, một lượng lớn dâm thủy nhanh chóng được tiết ra từ trong tiểu huyệt như để chào đón con thú khổng lồ đi vào.
"…"
Mạnh Tân Lương lặng lẽ đâm vào giữa hai mông của Nhan Ngọc, với tiếng rên rỉ ngọt ngào của Nhan Ngọc bên tai, và cảm giác côn thịt của mình bị tiểu huyệt mềm mại kia cắn chặt khiến anh hoàn toàn sảng khoái.
Cơ thể này luôn có thể mang lại cho anh niềm vui sướng tột độ, anh càng trở nên khoan khoái khi nghe những tiếng rên rỉ của cô.
Nhưng lúc này, bản thân ngửi thấy mùi như cháy sém, ngẩng đầu lên thì thấy, nguyên tảng thịt bò trên chảo như bị rán đến cháy đen.