Cẩu Đạo Lập Gia Tộc Ở Yêu Ma Giới Dịch


- 7 viên linh thạch thượng phẩm, giá tiền này không mắc, tài liệu vật liệu đều đáng giá một viên linh thạch thượng phẩm, trong lúc này còn có luyện chế, kết cấu, xây dựng và một loạt quá trình.

- 7 viên linh thạch thượng phẩm thật không mắc.

Mà đối với phần lớn tu sĩ mà nói 7 viên linh thạch thượng phẩm chính là thiên giới.

Phải biết không phải luyện đan sư, luyện khí sư, Luyện Phù sư các loại người có chức nghiệp đặc biệt, linh thạch trên thân tu sĩ bình thường cũng không nhiều.

Tu luyện, pháp khí, pháp y, đan dược, phù triện các loại đều cần linh thạch.

Phí dụng mỗi tháng của bọn hắn miễn cưỡng đủ sử dụng tu luyện, muốn kiếm chút thứ tốt, còn phải liều mạng làm nhiệm vụ, lần này có thể ngồi lên tiên chu Châu Tế vẫn là do tông môn bỏ tiền ra.

Đương nhiên, đây chỉ là tu sĩ bình thường, cũng không đại biểu đệ tử nội môn, đệ tử thân truyền, đệ tử đại tộc hào môn.

Cho nên bọn hắn không mua nổi cũng bình thường, mục tiêu của Nam Bất Hưu cũng không phải bọn hắn.

Con mắt tìm kiếm bốn phương, lúc này, một tiếng quát to: - Ta mua! Nam Bất Hưu nhìn thấy một tiểu bàn tử (mập mạp) mặc đồ xa hoa bước nhanh tới, hai mắt hắn tỏa sáng.

Trong nháy mắt hắn đã đoán được đây là một đại kim chủ (nhà giàu), toàn thân đều là pháp y cực phẩm của đệ tử thân truyền thuộc vấn đỉnh Thiên Tông đủ để chứng minh tài lực.


Trên tay còn đeo mười chiếc nhẫn trữ vật, mỗi chiếc trên mỗi đầu ngón tay.

Đại kim chủ.

Nhẫn trữ vật, thích hợp làm thổ hào.

Nhẫn trữ vật là trang bị trữ vật cao cấp, cấp bậc cao hơn nhiều so với túi trữ vật.

Không gian của một chiếc nhẫn trữ vật ít nhất từ trên 100 mét khối, giá tiền cũng từ trên 100 linh thạch thượng phẩm.

Vậy mà người này đeo tận mười cái! Hơn nữa, hắn chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ.

Khái niệm gì, giá trị con người của một cảnh giới Trúc Cơ sơ kỳ hơn 1000 linh thạch thượng phẩm.

Là thổ hào chân chính! Phải kết bạn với hắn.

Khuôn mặt Nam Bất Hưu tràn ngập vui mừng, mỉm cười nói: - Vị thổ...!Tiền bối, ngài muốn mua Huyền Lang sao? - Đúng, linh thạch cho ngươi, phương pháp khống chế Huyền Lang, đưa cho ta.

Âu Hạo vừa nói vừa đi mau hai bước, bắt lấy hai tay Nam Bất Hưu đặt baỷ viên linh thạch thượng phẩm vào trong tay hắn.

Rồi sau đó, không kịp dùng ánh mắt nhìn vào hắn, giống như nói ngươi nhanh lên một chút, đừng dây dưa, ta rất gấp.

- Được.

Nam Bất Hưu mỉm cười đưa quả cầu khôi lỗi Huyền Lang giao cho tiểu thổ hào.

Lại lấy ra quả cầu ký ức, dán vào trên trán, đem khẩu quyết khống chế Huyền Lang, và đủ loại pháp thuật, phương pháp chiến đấu các loại tiến vào đầu Âu Hạo.

Âu Hạo không kịp đợi thủy tinh ký ức dán ở trên trán, vừa đọc được khẩu quyết khống chế.

Ngay lập tức hắn lên tiếng: - Đơn giản như vậy.

Âu Hạo lộ ra vui vẻ, trong miệng nói lẩm bẩm, thần thức, pháp lực đồng bộ truyền vào bên trong quả cầu khôi lỗi.

- Ra.


Một tiếng vang nhỏ, quả cầu khôi lỗi tản ra, Huyền Lang lần nữa xuất hiện ở trước mặt người đời.

Âu Hạo vội vàng bỏ vào một viên linh thạch thượng phẩm, chỉ huy nó xoay tròn nhún nhảy trải nghiệm đủ loại chiến pháp, chơi cực kỳ cao hứng.

Sau đó, hắn còn trực tiếp chui vào bên trong cơ thể Huyền Lang, linh hoạt tung tăng chạy về phía khu phòng khách xa hoa phía sau tiên chu.

- Hại, ta còn muốn kết bạn với thổ hào, vậy mà đã rời đi.

Nam Bất Hưu tiếc nuối nói.

Sau đó, hướng về phía mọi người còn chưa tan đi, hô: - Ta là Nam Bất Hưu Nam gia ở Thượng Dương, về sau ai có muốn mua khôi lỗi, pháp khí, phù triện, trận bàn đều có thể đi đến thành Kê Sơn tìm ta.

Ngoài ra, trong đoạn thời gian ở tiên chu này, ta tiếp nhận sửa chữa, phù triện, trận cờ, pháp khí từ cấp 2 trở xuống.

Có ai muốn chữa trị có thể tới phòng 19 hàng ba dãy Bính tìm ta.

Giá tiền dễ thương lượng.

Nói xong Nam Bất Hưu đi về một hướng khác, sung sướng trở lại khoang thuyền.

Trên đường gặp phải phải tu sĩ, mặc kệ nam nữ già trẻ, đều mỉm cười gật đầu, có rất nhiều người đều quái lạ, cũng không ít thiếu nữ tu sĩ thẹn thùng mỉm cười với hắn.

Dưới con mắt của mọi người, không có ai sẽ mang pháp khí của mình để cho người xa lạ biết.


Lại còn bại lộ thủ đoạn của chính mình trước đám đông, ai biết ai là người tốt ai là người xấu? Nam Bất Hưu hiểu rõ đạo lý này, báo ra danh hiệu địa chỉ, nên rời đi.

Hôm nay, đây cũng tính là một cái nổi danh nho nhỏ.

Người quan sát nghe chính mình nói ít cũng có ba, bốn trăm người.

Ba, bốn trăm người này có một người đi thành Kê Sơn tìm hắn mua sắm khôi lỗi, cũng là kiếm lời.

Có một người tới tìm hắn tu sửa pháp khí, phù triện, trận cờ, đó cũng là kiếm lời.

Làm ăn sao, chỉ cần có được danh tiếng.

Về phần nguy hiểm? Đại tu cảnh giới Kim Đan coi thường những vật này của ta, nhưng cấp bậc Trúc Cơ? Hình như cũng không sợ.

Đến lúc buổi tối, cũng không có người đến tìm hắn tu sửa vật phẩm.

- Có thể là không tin ta đi.

- Hoặc pháp khí của mọi người đều đã được sửa trong tông môn! - Hoặc đều ở đây theo dõi?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận