Cẩu Đạo Lập Gia Tộc Ở Yêu Ma Giới Dịch


Sản nghiệp của Lưu gia không ít, chủ yếu tập trung trong một sơn cốc bên ngoài Kê sơn, có ba mươi sáu ngàn mét vuông linh điền nhất phẩm, mấy trăm cây linh dâu nhất phẩm, một linh đường nuôi cá chép cấp 1, một cửa hàng bán phù triện cấp thấp và một trại chăn nuôi heo.

Những gia sản này đều là do Lưu gia tích góp từng chút một trong vòng mấy trăm năm.

- Nếu lựa chọn giả chết thoát thân thì sẽ phải vứt bỏ tất cả sản nghiệp, người nhà của nàng sẽ cam lòng sao? Nam Bất Hưu hỏi.

- Tám phần là không đồng ý.

Lưu Như Mạn chần chờ nói.

Nàng nghĩ tới cảnh tượng vì một chút lợi ích mà trong nhà ra tay đánh nhau với người khác, không tiếc làm người khác chết mất, nàng cảm thấy lão tổ tuyệt đối không nguyện ý từ bỏ tất cả gia nghiệp.

- Nếu như có thể bán đi toàn bộ gia tài của ta thì chắc có khả năng.

- Không được, tuyệt đối không thể xuất hiện việc bán gia sản lấy tiền! Cái ta cần chính là một chuyện ngoài ý muốn, Lưu gia bỗng nhiên chết tập thể, cứ thế biến mất ở trên thế giới này, không lưu lại bất cứ dấu vết nào, nếu không thì Hoàng Vô Cực sẽ vì nàng mà truy xét tới cùng.

Chỉ có tất cả mọi người đều tin tưởng Lưu gia đột nhiên bị diệt thì mới có thể lừa gạt Hoàng Vô Cực.

Nam Bất Hưu nghiêm túc đáp.

- Ai!! Trên mặt Lưu Như Mạn tràn đầy rối rắm: - Vậy ta sẽ viết một phần ngọc giản nói rõ quan hệ lợi và hại, tận lực thuyết phục lão tổ.

Đúng rồi, chàng có biện pháp gì có thể để cho tất cả mọi người đều biến mất trong một đêm sao? Lưu gia chúng ta có sản nghiệp ở nhiều nơi, bình thường không tụ tập chung một chỗ.

Nếu mà tất cả đều tử vong cùng lúc thì có quá mức cố ý không? Như vậy không phải sẽ khiến mọi người chú ý và hoài nghi hơn sao? - Đơn giản thôi, Nhân tộc ta trọng tự, chỉ cần để cho lão tổ giả chết trước là có thể tụ tập tất cả mọi người lại chung một chỗ rồi, sau đó ta lại ngụy tạo thành yêu thú tập kích là được.

Mặc dù sẽ chấn động nhất thời, nhưng chắc chắn sẽ không khiến quá nhiều người truy tra, lúc trước đã từng xảy ra chuyện tương tự.

Nam Bất Hưu cười nói.

- Vấn đề hiện tại là nàng phải suy nghĩ làm cách nào để thuyết phục lão tổ kìa.

- Ừm.

Lưu Như Mạn gật đầu, trong lòng bỗng nhiên buông lỏng không ít, có nam nhân làm chỗ dựa cho mình cảm giác thực tốt.

Sau đó, nàng lấy ra ký ức thủy tinh dán lên trên trán, ký lục ngọn nguồn sự tình và tất cả vào bên trong nó.

Vì tăng cường độ tín nhiệm, nàng lại viết một phong thư thật dài, đồng thời đưa cho Nam Bất Hưu một tín vật.

Nam Bất Hưu xử lý xong việc phong thư, lại đột nhiên hỏi: - Đúng rồi, có ai theo dõi nàng không? - Không có.

Lưu Như Mạn lập tức lắc đầu: - Ta bỗng nhiên nhận được thông báo đi vào chiến trường Yêu Ma, toàn bộ tông môn chỉ có một mình ta thôi.

- Ừm….

Nam Bất Hưu cau mày: - Thế lực Hoàng Vô Cực không nhỏ, nếu buộc nàng trên chiếc tiên chu này, vậy nhất định sẽ có người giám thị.

Nàng cẩn thận suy nghĩ lại một chút, có người nào đặc biệt chú ý tới nàng không? Lưu Như Mạn cau mày, trầm tư suy nghĩ một hồi rồi lắc đầu.

- Từ khi ta ở bên trên tiên chu, trước khi gặp được nàng thì vẫn luôn thấp thỏm, lo âu, cho nên không có lưu ý người xung quanh.

Nam Bất Hưu nói: - Vậy sau khi trở về nàng quan sát một chút xem có người nào nhìn chằm chằm vào nàng hay không, chúng ta cần phải đề phòng trước.

- A? Ta không muốn trở về, một tháng này ta muốn ở bên cạnh phu quân.

Lưu Như Mạn nhăn nhó nói.

- Mạn Mạn, ta cũng không muốn tách rời khỏi nàng, nhưng không thể bại lộ quan hệ giữa chúng ta, nếu như bại lộ thì tất cả chuẩn bị của chúng ta sẽ trở nên vô nghĩa.

Ngoan, nghe lời, biết không? Nam Bất Hưu lại kéo Lưu Như Mạn vào lòng an ủi.

- Ừm.

Lưu Như Mạn không phải người không hiểu chuyện, nghe vậy lập tức gật đầu: - Vậy bây giờ ta lập tức rời đi.

- Chờ đã, còn phải làm chút ngụy trang, nàng sẽ giả dạng thành khách hàng của ta.

Đúng rồi, đưa pháp khí của nàng cho ta, ta thăng cấp giúp nàng.

Nam Bất Hưu kéo tay Lưu Như Mạn.

- Vâng.

Nàng đáp lại một tiếng, lấy ra pháp khí của mình.

……….

- Chỉ có ngần ấy thôi? Nam Bất Hưu ngây người nhìn số pháp khí mà Lưu Như Mạn lấy ra.

Tổng cộng 3 món và vài thứ linh tinh: một kiện pháp bào cấp 2 hạ đẳng cho đệ tử nội môn, một kiện trường kiếm cấp 2 hạ đẳng, một kiện trâm cài tóc cấp 1 trung đẳng, một cái túi trữ vật cấp 1, mười lăm khối hạ phẩm linh thạch, ba mươi lượng hoàng kim.

Đã hết! - Ngươi chỉ có ngần ấy đồ vật thôi sao? Nam Bất Hưu không dám tin tưởng mà xác định lại.

- Ừ… Lưu Như Mạn ngại ngùng cúi đầu, ngón tay lắc lắc, hai má phồng lên.

Xong rồi, nàng bị phu quân chê cười.

- Mấy năm nay tông môn không cho ta tài nguyên, cho nên ta không để dành được bao nhiêu của cải.

Chàng yên tâm, tới chiến trường Yêu Ma, ta nhất định nỗ lực thu được công lao, đổi lấy tài nguyên.

Nói xong thì Lưu Như Mạn ngẩng đầu lên, ánh mắt lộ ra vẻ khao khát và hăng hái, tràn đầy ánh sáng hy vọng đối với tương lai.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui