- Lão ca quả là bạn chí cốt của ta! Tiểu đệ cảm tạ vô cùng, nhưng lão đệ ta không thể để lão ca thua thiệt được.
Ta nguyện ý ra hai viên linh thạch thượng phẩm, về phần giá chênh lệch thì coi như phí vất vả của lão ca.
Nam Bất Hưu cười nói.
Lập tức tăng lên gấp mười lần, một phần mười nộp lên tông môn, chín phần còn lại thuộc về cá nhân Đồng Quan.
Đồng Quan mừng rỡ vô cùng, vội vàng nuốt linh trà xuống, cười to nói: - Ha ha ha ha! Tiểu lão đệ nói rất hay!! - Toàn nhờ lão ca dạy bảo.
- Tốt tốt tốt.
Đồng Quan cười to, móc ra một tấm địa khế ố vàng từ trong ngực, đây chính là địa khế của tòa nhà số 38 phía thành đông.
- Lão đệ chỉ cần lưu lại pháp ấn cá nhân ở phía trên, như vậy nhà ở số 38 thành phía đông sẽ là của ngươi.
Ta thấy ngươi đi con đường luyện khí, như vậy ta thay tông môn thêm cho ngươi một Địa Hỏa mạch cấp 2 và một lò luyện khí cấp 2, ha ha ha! - Đa tạ lão ca! Nam Bất Hưu vui mừng quá đỗi.
Một lò luyện khí cấp 2 đã đáng giá bảy, tám viên linh thạch thượng phẩm rồi, chớ đừng nhắc tới Địa Hỏa mạch cấp 2 trân quý, đây chính là tài nguyên thượng đẳng do tông môn khống chế, nếu không có quan hệ thì cho dù ngươi nhiều tiền vẫn mua không được.
Nam Bất Hưu vốn dĩ còn đang nghĩ tìm cách có được một cái, không ngờ bây giờ lại được đến không cần phí công.
Cho Đồng Quan ăn no quả thật là đáng giá! Nam Bất Hưu nhận lấy địa khế, thấy ngày tháng ký kết phía trên là Đại Hoang lịch 37643 năm, khế ước là từ mười năm trước, chỉ là ở phần người khế ước không có ký tên.
Nam Bất Hưu lập tức hiểu rõ, 20 linh thạch trung phẩm là giá cả của mười năm trước.
Ngay sau đó, hắn không do dự mà cầm linh bút lên, chấm linh mực rồi truyền pháp lực của bản thân vào bút, viết xuống ba chữ Nam Bất Hưu, lưu lại ấn ký pháp lực của riêng mình, tiếp đó lại cắn ngón tay ấn xuống dấu tay.
Xong xuôi thì hắn mới giao cho Đồng Quan một viên linh thạch thượng phẩm và 100 viên linh thạch trung phẩm.
Đồng Quan cười hì hì thu hồi một viên linh thạch thượng phẩm và 80 viên linh thạch trung phẩm vào trong túi của mình, 20 viên linh thạch trung phẩm thì dùng địa khế bao lại.
Nam Bất Hưu cũng trịnh trọng thu hồi một phần địa khế, sau đó rót linh trà cho Đồng Quan, tò mò hỏi: - Lão ca, ngươi có thể nói cho ta biết chuyện khế ước mười năm trước và định giá của quan phương là như thế nào không? - Ha ha, đây là bí mật.
Ta chỉ có thể nói cho ngươi, giá cả do Chấp Sự Đường tông môn quyết định xác thực là 20 viên thượng phẩm linh thạch, mà bán cho ngươi cũng xác thực là giá cả mười năm trước.
- A...! Nam Bất Hưu nhất thời không hiểu được vấn đề trong đó, chỉ cảm thấy việc này không đơn giản.
Lão giống như nhìn ra Nam Bất Hưu mê man, cười nói: - Ha ha, ngươi đừng nghĩ nhiều như vậy, khi nào địa vị của ngươi lên cao thêm chút nữa thì sẽ hiểu thôi.
Mắt nhìn thấy không nhất định là sự thật, tai nghe được cũng chưa chắc là giả.
Hiện tại là đồ giả, nhưng biết đâu trong tương lai nó lại là thật, đặt ở mười năm trước nó có thể là giả.
- Cái này —— Càng nghe thì Nam Bất Hưu càng mơ hồ.
Nhưng có một thứ mà hắn hiểu rõ: có tiền có thể thông thần! Chỉ cần cho bọn hắn ăn no thì có thể mua được quan phương.
……… Sau khi nhận Địa Hỏa Mạch cấp 2, lò luyện khí cấp 2, tạm biệt Đồng lão ca với khuôn mặt tươi cười như hoa cúc, Nam Bất Hưu mang theo mọi người chạy tới Đông Đại đường.
Đội ngũ khổng lồ còn mang theo Huyền Hổ thiết huyết khí, tổ hợp như vậy vô cùng hấp dẫn ánh mắt, rất nhiều người dừng chân đứng lại quan sát, chỉ chỉ trỏ trỏ.
Phía đông thành Kê Sơn chính là sơn mạch Kê Sơn, bên trong dãy núi có nhiều yêu thú, vì vậy đội bắt yêu của các gia tộc hay thế lực thường xuyên ra vào cửa thành phía đông.
Điều này cũng khiến trên Đông Đại đường nhiều tửu lâu, câu lan, cửa hàng phù triện, cửa hàng pháp thuật, tiệm pháp khí, tiệm pháp y, cửa hàng thịt yêu thú, v.v… Đây là một trong những con đường phồn hoa ở thành Kê Sơn.
Tòa nhà số 38 thành đông ở khu vực trung gian Đông Đại đường, vị trí không tính quá tốt nhưng cũng không tính quá kém.
Bên tay trái là một tiệm pháp khí, trên biển viết —— Lục Ký danh khí.
Bên phải là tòa nhà số 39 thành đông, quanh nhà lóe lên phòng ngự ngăn cản, không có mở cửa buôn bán.
Tòa nhà số 38 đồng dạng ở trạng thái để không, có một vòng bảo hộ bao phủ toàn bộ nhà ở, cấm người khác tiến vào.
Đây là phòng ngự bảo vệ bình thường nhất, cường độ phòng ngự không cao, chủ yếu là có tác dụng cảnh báo và cảnh cáo.
Nam Bất Hưu đến trước tiểu lâu, lấy ra địa khế rồi dùng pháp lực kích phát.
Địa khế lướt nhẹ bay lên rồi rơi tới trước cửa, dán lên trên phòng ngự tráo, từng đạo pháp quang tràn ra và kết nối với phòng ngự tráo, sau đó phòng ngự tráo chợt lóe sáng rồi biến mất.
Như thế là tòa nhà số 38 thành đông trở thành tài sản riêng của Nam Bất Hưu.