Cậu Là Thiên Thần Phải Không

Cánh cửa cuối cùng vừa hé ra thì nó khuỵ xuống, cơ thể run lên, hai hàng nước mắt trào ra. Cát Anh đi sau thấy lạ bèn đi vào. Đập vào mắt cô là chiếc giường bệnh trắng toát, người trên giường là bà Diệp_bà nội của nó, xung quanh là cả đống dây lằng nhằng đâm vào tay. Rõ ràng bà nó đã chết rồi mà, tại sao lại vậy. Nó không tin đâu. Cát Anh quỳ xuống ôm lấy nó để nó khóc trên vai cô. Nó mơ màng nhớ lại cái hôm bà nó mất. Lúc đó bà nó bị tai nạn xe, được đưa vào phòng cấp cứu phẫu thuật. Khoảng 2t sau bác sĩ ra và nói một câu nhạt nhoà, đau đớn :" chúng tôi đã cố gắng hết sức.." Nghe xong câu đó nó gào thét lao vào phòng bệnh của bà. Đó là đêm thảm hoạ nhất của nó. Bà nó nói câu cuối cùng dặn nó thì buông tay, nó khóc chết đi sống lại, vậy nên đã ngất đi lúc nào không hay. Sau hôm đó không một ai trong nhà nói về bệnh của bà nữa, chứ đừng nói đến bà. Vậy mà giờ đây bà nó, nằm ngay trước mặt nó, nó tát thật đau vào má mình xem có phải mơ không? Không!!! Đây là sự thật!!! Kia là bà nó. Kẹt.... tiếng mở cửa là bác sĩ. Nó mất hết lí trí lao đến túm cổ áo ông bác sĩ gào lên :
- lão già kia!!! Tại sao bà tôi lại ở đây?? Liệu hồn khai sự thật không thì..._ nó toả ra tia lạnh lẽo, chỉ hai tay vào chỗ tim của ông bác sĩ_ ông sẽ bị moi tim cho chó ăn đó!!!
- vâng th....ưa tiểu.... thư_ ông ta sợ xanh mặt_ bà cô đang sống thực vật.... đây là chỉ thị của lão gia... cô hãy tìm ông ấy hỏi sự thật...
Nó thả tay ra, người mềm nhũn đi, ông nó đã lừa nó. Cái vết xanh trong tay nó toả lên. Cát Anh ôm lấy nó, sợ rằng con quỷ trong nó lại trỗi dậy. Gạt tay Cát Anh ra, nó xông ra ngoài nhưng cửa đã đóng lại, hai nửa của giá sách chập lại làm một, nhốt tụi nó trong này. Gào thét đập cửa mãi nhưng không ăn thua, nó quay ngoắt lại chỗ ông bác sĩ hỏi hồi lâu thì mới biết. Đây là mật thất chỉ có người ở ngoài mới mở được chứ đã đi vào trong này thì chỉ có ông nội nó biết cách mở. Gần như là tuyệt vọng thì có tia sáng loé lên. Là ông nó. Cát Anh và nó mặt tái xanh chờ cơn giận dữ của ông nó. Hoá ra khi ông về, lên thư phòng thì thấy tấm ảnh vỡ, đã vậy trên bàn còn có vài quyển sách, ông đoán ra ngay là nó đã lẻn vào. Nghe thêm sự mất tích của nó và Cát Anh thì ông khẳng định chắc chắn và vào đây. Quả đúng là sự thật. Cả hai đứa không thấy ông mắng thì phi ra ngoài như bay. Ông nó nhìn không nói gì nhưng mắt đã thay đổi. Bác sĩ đẩy xe giường bệnh của bà ra. Cả nhà thấy hai tụi nó thì mừng đến mức.... quát cho tụi nó trận tơi bời. Ông nó đi trước, bác sĩ đẩy xe theo sau. Ba mẹ nó thấy thế thì ngạc nhiên, cười trong nước mắt. Anh hai nó ôm chầm lấy bà. Ông hỏi là em nó đâu thfi em nó giờ này lại đang.........
Trong một quán bar tại Việt Nam..
- haha chúng mày uống thêm đi!! Hôm nay không có bà chị tao quản đâu
- yolo nhỉ hoàng anh?
Thằng em trời đánh của nó cùng lũ bạn đang vui vẻ đập phá bar.
Tại biệt thự nhà nó ở Anh. Ông nó để nguyên ọi người chăm sóc bà nội nó trên phòng. Ông gọi nó cùng CÁt Anh đi xuống.
- hai đứa con....... TA KHÔNG THỂ TIN LÀ HAI CON LẠI DÁM ĐỘT NHẬP VÀO THƯ PHÒNG CỦA TA!!! THẬT TO GAN!!!!_ông nó quát ầm lên
- tụi con xin lỗi_ nó và Cát Anh lí nhí
- TA KHÔNG CẦN LỜI XIN LỖI CỦA HAI CON!!! NÓI CHO TA MỘT LỜI GIẢI THÍCH!! MAU!!!
- ông cũng sai mà... ông dám giấu mọi người lâu như thế_ nó lấy chút khí thế lên giọng
- Đúng!!_ Anh đồng tình
- ông cho tụi con một lời giải thích đi_ all đồng thanh
- ta.ta..... thật ra ta chỉ muốn giấu đến khi bà con được chữa bệnh....... bà con đang...
- SỐNG THỰC VẬT!!!_ tụi nó đồng thanh
- sao.......con biết??
- hỏi bác sĩ ạ_Cát Anh lên tiếng
- ra ngoài đi!!! NHANH LÊN!!!_ Ông nó gầm lên
Tụi nó ra ngoài trước khi cơn thịnh nộ của ông ập đến. "Phù" Cát Anh thở phào khi thoát khỏi nguy hiểm. Liệu sau vụ này, ông còn âm mưu nào nữa không? Chắc tụi nó phải về Việt sớm á... về phòng thì thấy tụi hắn, Vi đang ngồi trên sofa phòng nó. Vi đứng lên quát ;" sao mày đột nhập thư phòng mà không kêu tao?? tính đá bạn bè à?". Không ai nói gì. Cát Anh ngồi cạnh hắn. Nó ngồi ở đệm cùng Vi. Hắn uống trà lên tiếng trước (gan to hơn ùi heheh):
- kết thúc rồi. về việt Nam đi. Ông bảo tôi ông đặt vé máy bay rồi, Mọi người đi không?
- Có_ all tụi nó đồng thanh
- vậy bao giờ bay?_ Cát Anh+Khánh
- Ê SAO ANH/EM BẮT CHƯỚC TÔI?_vẫn là cặp đôi đó
- thôi nào~_ nó
- vậy tối nay chuẩn bị kế hoạch chuồn đi_ hắn
- Okkkkkk_ all
Bọn nó và bọn hắn lao về phòng mình chuẩn bị cho kế hoạch "chuồn" khỏi nhà. Nó trút tất cả những thứ cần thiết, nên hai cái vali. Sau bữa ăn tối, tụi nó chờ lúc mọi người sắp ngủ thì chạy.
11h16p....
- ê mọi người!!! Mau lên chui nốt cái hàng rào này là xong_ hắn
- ừ... ừ..._ nó
Hắn chạy nhanh và phi qua hàng rào bảo vệ. Ban nãy nó nhờ Cát Anh đột nhập vào hệ thống chính và huỷ hết camera nên giờ chui qua quá dễ dàng. 37p qua đi, nó cùng lũ bạn cũng thoát đi. Chui vào hai cái oto, phi thẳng ra sân bay Quốc Tế. Tại sân bay, sáu người bước đến chỗ làm thủ tục. Tất cả mọi người ai cũng phải ngoái nhìn, vì sáu thiên thần cùng sánh bước. 3 ngày ngồi máy bay tụi nó cũng về Việt Nam, nó lao về biệt thự đánh một giấc ngon lành. Còn tụi kia thì vào bar chơi....
Hết chap16 ùi
Mong mọi ngừi ủng hộ chuỵn ạ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui