Buổi sáng tại biệt thự nhà Nhất Bảo...
Choanggggg..... tiếng động kinh hãi phát lên. Khánh ôm cái đầu tổ quả bước xuống cầu thang vì tiếng vỡ chói tai. Cảnh tượng trước mặt làm cậu thích thú, xốc lại mái tóc rối, cậu ngã vào sofa to uỳnh. Đây là cảnh tượng khó chiêm ngưỡng nha. Nhỏ Tiểu Lam quỳ dưới đất, máu bê bết, chảy đầy ra sàn biệt thự. Nguyên nhâm nhi ly rượu đỏ trên tay. Nhất Bảo nở nụ cười quỷ dị. Hắn đứng giữa nhà, hai tay đút túi quần rất thong thả. Đôi mắt lạnh lẽo xoáy sâu vào con người trước mặt. Xung quanh là khoảng 20 tên vệ sĩ đang canh gác. rinh....rinh....rinh.... tiếng chuông cửa vang lên. Bác quản gia run rẩy mở cửa. Là Cát Anh...
- oh honney~_Khánh ngọt ngào ôm eo Cát Anh
- hừ..... bỏ ra... thuốc đây!!_ Cát Anh lấy từ túi xách một viên thuốc nằm trong cái hộp nhung tím chạm khắc tinh xảo.
- cảm ơn...
Hắn đón lấy viên thuốc, ra hiệu bảo ngồi đó xem kịch hay. Hai tên vệ sĩ giữ chặt lấy tay Tiểu Lam trong khi cô ta định chạy trốn. " Tôi sẽ cho cô biết thế nào là đau thương...." nụ cười nữa miệng hiện lên. Hắn bóp chặt cằm cô ta rồi nhét viên thuốc vào mồm. Chastttt... Nhất Bảo tặng cô ta một cái tát cực mạnh, làm khoé môi nhỏ chảy chút máu....
***
Tối hôm qua, thấy nó đã phóng xe đi mất thì hắn trở lại bữa tiệc. Nhỏ Tiểu Lam không thấy đâu, hắn giật mình vì nhỏ vẫn còn có thai, bèn vội đi tìm. Bỗng nhiên Cát Anh gọi hắn ra sau bể bơi, nhỏ Tiểu Lam đang gọi điện....
- hahaaa... Mày thấy tao như nào? Để có được tình yêu phải bất chấp thủ đoạn...
-........
- cái thai đó là giả thôi!!! Tờ xét nghiệm cũng là giả nữa haaaa....
Áaaa....hắn điên máu lên, bàn tay đã bóp chặt cái cổ của nhỏ. Từng chữ mang âm điệu lạnh lùng, chán ghét phát ra :
- con khốn!!! Mày dám như vậy??_ Cát Anh giữ tay nó...
- mọi.....chuyện ưm....không như anh nghĩ....là hiểu lầm!!
Nhỏ cố nói dù biết không ích gì. Nhất Bảo gỡ tay hắn ra, Nguyên giữ hắn lại. Bấy giơ tất cả mọi người trừ nó đều có mặt. Cậu gọi đám vệ sĩ lôi cô ta đi...
***
Viên thuốc vừa đi vào họng, cô ta đã cảm thấy cháy họng, rát và nóng. Cả cơ thể muốn chết đi. Từng giây thần kinh tê liệt... Đau quá, nhỏ đó ngất đi. Hắn phẩy tay, bảo hai tên vệ sĩ lôi nhỏ vào "hành hạ", "vui chơi". Cô giúp việc bê mâm trà ra, Nhất Bảo cầm một ly nhấm một ngụm.
- Soái ca... Vậy giải thích như nào với Nhi đây?_ Cát Anh lên tiếng
- honney à... Kệ họ đi!! Tối nay ở lại nhà anh nha~_ Khánh nũng nịu Cát Anh như mèo con.
- hừmmm.... Việc giải thích là vô cùng quan trọng.... Hay là nhờ nhóc Tú đi_ Nguyên xoa cằm rồi lên tiếng
- ok mai_ hắn
dải phân cách thời gian
Lớp của Hoàng Anh Tú....
- chào nhóc_ Khánh vò đầu Tú
- sao đây? Soái ca định nhờ gì?_ Tú cười đểu.
- ừm nhờ nhóc giúp anh đây giải thích với Nhi...
Tú nghiêng đầu dựa vào cửa, hắn hai tay đút túi quần kể lại tất cả mọi chuyện. Hôm qua sau khi nói xong về mấy loại thuốc và nhớ Tú pha chế hộ thì nó đã chui vào phòng khóc một mình. Tú thấy mà đau lòng vì người chị vô cùng. Cậu chỉ giữ cho cơ thể nó không run bắn lên, nước mắt nó ướt đẫm vai áo Tú. Sáng nay do mệt quá nên nó nghỉ ở nhà. Cát Anh dọn ra ở biệt thự với Khánh, Vi ở với Nguyên, hắn ở với Nhất Bảo và nó ở với tên em trai trời đánh. Nói chuyện thêm một lúc, hắn lôi hai thằng bạn về lớp. Đoànggg.... Đang ngồi thì một tiếng súng vang lên. Ba người tụi hắn lao ra cửa sổ nhìn ra sân sau trường. Cát Anh đang quỳ, trên tay là chiếc súng đen, Vi đứng bên cạnh, mắt cô rực lửa. Nó đứng ở chỗ cái cây, đôi mắt màu bạc vô hồn. Chỉ trong mấy phút, tụi hắn đã lao xuống chỗ nó. Đỡ nó, hắn để nó tựa vào cơ thể rắn chắc của hắn. Khánh đỡ Cát Anh rồi giựt khẩu súng. Vi ôm lấy Nguyên khóc nức lên.
- có chuyện gì ở đây vậy?... CHỊ!!!_ Tú chạy ra.
-chúng mày cút hết đi nếu không muốn chết!! ?_ Nhất Bảo đuổi lũ học sinh đang vây quanh đi_ Sao vậy anh Dạ_ quay sang hắn
- đưa Nhi về biệt thự!! Nhanh!_ Vi
Đưa tụi nó ra cửa, đón taxi và gọi người đưa xe về.
Hết chap42
Yeahhhh.... Mệt gú mãi mới viết xong 42 chap.... Mệt gú gú thui ạ không dám than. Mong m.n ủng hộ Ngô!!!
À Ngô định viết một truyện mới đó là " Soái Ca!! Tránh ra "
************************************