Cầu Ma

Con ngươi Tô Minh co rút, cho hắn cảm giác nguy hiểm trừ chín gai xương đen trước mặt nhanh chóng lao tới, mạnh hơn là đến từ cốt đao to lớn cỡ một mét của Tư Mã Tín!

Sau chín gai xương không trung bị cắt đứt, ăn mòn một mảnh tối đen. Sát khí lạnh lẽo ập vào mặt như ẩn chứa năm tháng xa xưa, oán và điên cuồng của Man Thần đời thứ hai.

Khuôn mặt Tư Mã Tín biến đổi, thân hình héo rút, Tô Minh thấy tất cả, khiến hắn nhìn ra loại gai xương Man Thần báu vật này dù là Tư Mã Tín cũng khó mà hoàn toàn khống chế. Đối với y có lẽ là một thanh gươm hai lưỡi!

Nếu là vậy thì trận chiến này không cần đánh nữa, bảo vật sinh ra từ tay trái của Man Thần là từ phong ấn vạn cổ năm tháng hình thành, tuyệt đối không phải Tô Minh...bây giờ có thể đối kháng thần thông!

Nhưng mà, Tư Mã Tín miễn cưỡng thi triển đối với Tô Minh là cơ hội!

Bây giờ thì Tô Minh không chút do dự, giây chút chín gai xương lao tới, tay trái hắn ấn dưới đất, tay phải nâng lên. Lòng bàn tay chĩa lên trời, mu bàn tay hướng đất. Tóc hắn lấy tốc độ mắt thường trông thấy ở khoảnh khắc gai xương đến thì một nửa thành trắng, một nửa biến tím.

Người hắn bỗng xuất hiện gió xoáy, ở bên trong bỗng thu nhỏ hóa thành...Túc Mệnh!

Túc Mệnh xuất hiện cho tu vi sức chiến đấu của Tô Minh đạt tới đỉnh nhất, có thể chiến đấu với Man Hồn đại viên mãn!


Biểu tình hắn trầm trọng, giây phút hóa thân thành Túc Mệnh Tô Minh nâng lên tay trái, mạnh vung hướng gai xương lao đến. Cái vung này như là năm tháng nghịch chuyển trước mặt Tô Minh, như là thời gian ở khoảnh khắc này đảo lùi.

Chín gai xương nhanh chóng đến gần, va chạm với lực luân hồi vô hình quá khứ của Tô Minh. Chỉ thấy chín gai xương khựng lại nhưng chỉ khựng mà thôi, lại áp sát. Tuy nhiên tốc độ chậm không ít, như đi trong năm tháng. Còn sau chín gai xương, Tư Mã Tín tay cầm cốt đao thì biểu tình càng điên cuồng. Y chém cốt đao xuống, khựng lại, biểu tình tràn ngập thống khổ nhưng cắn răng tiến tới.

Mắt Tô Minh chợt lóe, nắm đấm tay phải đánh ra một đấm về phía trước, hình thành trùng kích. Trùng kích nổ tung trước mặt hắn, va chạm với chín gai xương và Tư Mã Tín, khiến tiếng nổ càng kịch liệt, khiến không khí sụp xuống.

Thân thể Tô Minh không tạm dừng, lại thụt lui, tay trái lần thứ hai vung trước mặt, lần này vung ra biến đổi không những là tốc độ của chín gai xương và Tư Mã Tín, quan trọng hơn, lúc trước Tô Minh đánh ra nắm đấm hình thành tan vỡ lập tức hồi phục, lại nổ tung, vòng đi vòng lại, chớp mắt đã hơn mười lần!

Tô Minh biết mình không biến đổi được nhiều gai xương trùng kích. Trùng kích mạnh mẽ có thể đối kháng với lực quá khứ hắn thi triển, rõ ràng chiếm ưu thế. Nhưng hắn có thể thay đổi là nắm đấm mình đánh ra, để nắm đấm đó không ngừng luân hồi lặp lại, uy lực đạt tới trình độ khủng bố.

Nếu mỗi một đấm đều có thể so với sức mạnh lớn nhất của Man Hồn đại viên mãn, vậy hơn mười đấm dung hợp, tuy chưa nói đến đạt tới một loại biến chất, nhưng lực lượng tụ tập lại đã vượt qua lực đại viên mãn tầm thường. Đặc biệt là bây giờ trên người Tô Minh tản ra một tia hơi thở tu mệnh, khiến nắm đấm không ngừng luân hồi đạt đến cực độ.

Một tiếng chấn động mặt đất, khiến băng tầng bên trên phạm vi lớn tan vỡ, tiếng nổ ầm ầm, chớp mắt bùng nổ, đó là sức mạnh lớn nhất luân hồi hơn mười lần của Tô Minh oanh kích vào chín gai xương và Tư Mã Tín đến gần.

Giây phút oanh kích vang vọng, phạm vi băng tầng bên trên tan vỡ qúa lớn, vụn băng bay đầy trời, khe hở lan tràn mấy ngàn mét, cuối cùng băng tầng nổ tung, có nước biển ùa vào dọc theo băng tầng tan vỡ. Nguyên thế giới như mưa trút nước, mưa không ngừng như muốn hoàn toàn nhấn chìm nơi đây.


Nước biển nhanh chóng lan tràn, tiếng nổ dư âm vang vọng. Thân thể Tô Minh lùi hơn mười bước, sắc mặt hơi tái nhưng đôi mắt vẫn bình tĩnh, mạnh vọt tới trước, lao hướng Tư Mã Tín!

Phía Tô Minh, chín gai xương trước mặt trong trùng kích không bị hủy diệt nhưng tốc độ chậm rất nhiều, hướng đi bị nắm đấm Tô Minh trùng kích làm hơi biến đổi.

Nhưng Tư Mã Tín lại hộc bãi máu, dù sao y chưa hoàn toàn có được truyền thừa, cưỡng bức thi triển Man Thần gai xương đã là cực hạn. Giờ hộc máu, vẻ mặt y trắng bệch, người run lên, tuy nói bản thân vẫn tiến tới nhưng rõ ràng là cốt đao kéo theo y!

Tô Minh tới gần, tốc độ cực nhanh, phút chốc đã gần đến chín gai xương. Nếu đổi lại là gai xương ban đầu thì dù Tô Minh có nhanh hơn cũng tránh không nổi, mà bây giờ thì khác!

Chín gai xương chậm chạp như lao trong năm tháng, dường như giữa chúng nó và Tô Minh có chướng ngại vô hình, bởi vì phương hướng của chúng bị biến đổi, xem giống như Tô Minh xông hướng gai xương, sự thật là khoảnh khắc hai bên tới gần Tô Minh liên tục chớp lóe vài lần. Mỗi lần nhoáng lên hắn đều tránh đi gai xương lao đến. Từ xa nhìn lại, hình ảnh này khiến người có ảo giác, thấy Tô Minh và chín gai xương hóa thành cầu vồng đen va chạm nhưng không có tiếng nổ phát ra. Chín gai xương như xuyên thấu người Tô Minh, tiếng bùm bùm vang vọng, đâm vào mặt đất đầy nước biển.

Giây phút nước biển đến, lan tới một nửa tay trái của Man Thần dựng thẳng trên đất, theo gai xương chìm vào, nguyên nước biển biến thành...màu đen!

Khí lạnh mãnh liệt lan tràn tám phương.


Bên Tô Minh, tránh né chín gai xưong xong hắn không hề thả lỏng, tay phải nâng lên đấm hướng Tư Mã Tín. Tốc độ của hắn nhanh, cốt đao trong tay y chưa chém xuống thì cú đấm đã đánh vào ngực y.

Một tiếng nổ vang, Tư Mã Tín trợn to mắt, lại hộc máu. Vốn y nên ngã ra sau, nhưng vì nắm cốt đao nên bị kéo theo chém hướng Tô Minh.

Như vậy là một trước một sau, hai lực lượng bùng nổ trong người Tư Mã Tín, khiến thân thể y vào lúc này bị xé rách chia thành hai phần. Một phần là tay phải cầm cốt đao, một phần là thân hình còn lại đảo ngược, sự sống nhanh chóng tan biến.

Nhưng Tô Minh đánh ra một đấm dù khiến Tư Mã Tín tách khỏi cốt đao, dù khiến y lại trọng thương nhưng cốt đao dài một mét sắc bén xé gió chém vào hắn.

Không có khả năng né tránh, dù là thuật quá khứ thời gian luân hồi vào giây phút này không có nhiều tác dụng. Mắt thấy cốt đao cách đỉnh đầu Tô Minh chưa đến hai mét, khí lạnh làm toàn thân hắn lạnh băng. Tô Minh mạnh ngẩng đầu, ngoài người biến ảo Hàm Sơn Chuông, trên chuông xuất hiện ảo ảnh Cửu Anh, dẫn động chuông và cốt đao va nhau.

Một tiếng nổ kinh trời, tiếng hét thê lương vang vọng. Chỉ thấy Cửu Anh có ba cái đầu nổ tung, mang theo thân hình còn lại chớp mắt tan biến, quay trở vào Hàm Sơn Chuông. Cốt đao mang theo sát khí ngập trời một đao dừng ở Hàm Sơn Chuông. Chuông ngân, két một tiếng, Hàm Sơn Chuông nhìn như rắn chắc vô cùng chỗ bị cốt đao chém xuống hiện nứt rạn.

Giây phút vết nứt hiện ra, Hàm Sơn Chuông nhanh chóng thu nhỏ, chấn động quay vào trong người Tô Minh. Giây phút này, khí thế cốt đao yếu chút nhưng vẫn mang theo sát khí hướng tới Tô Minh. Dường như nếu không giết được hắn thì đao sẽ không rút lui chút nào.

Tư Mã Tín ở phía xa thân thể tàn phá, sức sống không tan biến nữa mà như có nhiều sự sống vô hình đến, khiến thân thể y nhanh chóng hồi phục. Nhưng tốc độ hồi phục rõ ràng chậm hơn lúc Tô Minh gặp y ở Thiên Môn. :

"Tô Minh, dưới Man Thần cốt đao của ta, ngươi chết chắc rồi!!!" Tư Mã Tín thụt lùi, thân hình đang hồi phục ngửa đầu cuồng cười.


Y nhìn chằm chằm Tô Minh, thanh âm và tiếng cười hòa nhau, vang vọng trong băng tầng bên trên sụp xuống, nước biển ùa vào, mặt biển đã ngập hơn phân nửa tay trái của Man Thần.

"Chưa chắc!" Tô Minh cười nhạt.

Giây phút cốt đao đến, trong thời gian ngắn Tô Minh nâng lên tay phải ấn hướng cốt đao. Khoảnh khắc ấn, lòng bàn tay Tô Minh xuất hiện một dược đỉnh!!!

Dược đỉnh đó là Tô Minh dùng để luyện dược, nhưng dù sao nó là đỉnh, hoang trong đỉnh là thánh vật của Đại Ngu vương triều, của toàn Man tộc. Tuy rằng dược đỉnh không phải hoang đỉnh nhưng hình nếu là đỉnh thì đương nhiên nên có lực lượng.

Lại một tiếng nổ kịch liệt, dược đỉnh và cốt đao va chạm. Khoảnh khắc đỉnh trong tiếng nổ xuất hiện vết nứt, nhưng khe hở xuất hiện thì tốc độ của cốt đao khựng nữa!

Cùng lúc đó, tay trái Tô Minh nâng lên hư không chộp, lập tức trong tay hiện ra cây gậy. Hắn nấm lấy cất đi dược đỉnh, đập một gậy vào cốt đao đến gần!

Cốt đao và gậy va chạm, dấy lên tiếng nổ mãnh liệt nhất nơi đây, khiến băng tầng bên trên lại lần nữa lan tràn vết nứt, nổ tung, khiến nước biển đến càng nhiều thêm!

Trong tiếng nổ, gậy vỡ, cây gậy từ khi bị Tô Minh nắm giữ đến nay, tại đây từng tấc nứt rồi vỡ tung. Cốtđao ba lần bốn lượt bị suy yếu tốc độ và lực lượng giờ còn sót lại chưa đến ba phần, xuyên qua gậy chém hướng Tô Minh. Tô Minh không lấy ra pháp bảo gì nữa, đôi tay nâng lên, trên đỉnh đầu cốt đao xé gió lao đến, gầm một tiếng, đôi tay mạnh chắp lại!

Toàn thân chấn động, đôi tay hắn ở vị trí đỉnh đầu bảy tấc, ấn chặt cốt đao!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận