"Đồ thất bại nhà ngươi, coi như là ta không hoàn chỉnh, trọng thương thì ngươi cũng không thể đối kháng. Bởi vì ngươi cũng không hoàn chỉnh, cũng trọng thương, mà xem ra không phải bị một lần, là ba lần. Bản thể của ngươi đều tan vỡ chỉ còn lại hồn, trừ trong người ta ra ngươi ở bên ngoài không có chỗ bám víu, mặc kệ người chà đạp, chỉ có thể bắt chước hơi thở của người khác, phế vật, đồ thua cuộc, phản đồ! "
*Ầm ầm ầm!*
Hạc trọc lông và ý chí Ách Thương từng đợt đối kháng, thân hình nó nhiều lần tan vỡ, dù rằng mỗi lần đều ngưng tụ lại nhưng càng ảm đạm hơn.
" Ách Thương, Hạc gia gia của ngươi uy vũ cường tráng, có vô số tinh thạch, ta sợ gì ngươi?" Hạc trọc lông hét chói tai, lắc người biến thành bão tố lao hướng ý chí Ách Thương.
Hồn Tô Minh trong lúc hạc trọc lông và Ách Thương đối kháng thì càng nhanh hơn lan tràn. Hắn thấy thân thể không ngừng tối đi của hạc trọc lông, dù lời của nó vẫn chanh chua nhưng hắn cảm giác ra hồn nó nhanh chóng tan biến.
Ba mươi chín, bốn mươi mốt, bốn mươi ba...hồn Tô Minh phát ra tiếng gầm, thời gian hiện tại là hạc trọc lông lấy cái giá tan biến đổi, chỉ vì khiến hắn có thể thành công đoạt xá. Nhưng dù là vậy thì hắn vẫn có thành công đoạt xá trong thời gian ngắn, khoảng cách hoàn toàn đoạt xá còn có một nửa.
Ách Thương liên tục gầm lên, nhiều lần định né tránh hạc trọc lông ngăn cản hồn Tô Minh lan tràn, nhưng mỗi lần hạc trọc lông điên cuồng bất chấp tất cả ngăn cản, tranh thủ thời gian cho hắn, lan truyền tiếng rít chói ta.
" Hạc gia gia nhà ngươi, đúng là Hạc gia gia quên nhiều chuyện, nhớ không nổi, ở bênn ngoài trừ khi dễ những trận pháp phong ấn ra không làm gì được ai, đúng là tại đây không biết làm cách nào đối kháng với ngươi. Nhưng Hạc gia gia biết ngươi chính là tinh thạch, chỉ cần bám chân ngươi là Hạc gia gia sẽ có đến ba vạn tinh thạch! Vì tinh thạch, ta liều với ngươi! Tô Minh, ta dốc sức, ta cần kích động!" Hạc trọc lông rống to.
Hồn Tô Minh khuếch tán, chỉ kém một chút là có thể được năm phần mạch lạc.
" Mười vạn tinh thạch!" Tô Minh lập tức rống to
Lời vừa nói ra, hạc trọc lông biến thành bão tố bùm một tiếng mở rộng gấp mấy lần. Hạc trọc lông ở trong bão tố đôi mắt lóe tia sáng kinh người.
" Mười vạn tinh thạch, mười vạn! "
Hạc trọc lông như phát điên lại ngăn cản ý chí Ách Thương định ngăn cản Tô Minh đoạt xá, khiến Ách Thương gầm rống liên tục, cực kỳ tức giận.
Hồn Tô Minh khuếch tán bất giác chiếm bốn mươi bảy phần trăm, thoạt nhìn mạch lạc vàng khổng lồ có vị trí một nửa biến thành màu đen, tràn ngập hồn lực đậm đặc của Tô Minh.
"Tặc hạc chết tiệt nhà ngươi, ta có bản thể ngươi thì không, có thể giữ chân được ta mấy giây chứ?" Ý chí Ách Thương từ bỏ ngăn cản Tô Minh, dốc sức trấn áp hạc trọc lông, định trước tiêu diệt nó rồi mới xử lý hắn.
" Năm mươi vạn tinh thạch!" Tô Minh từ bốn mươi bảy phần trăm lên đến bốn mươi tám, phát ra tiếng gầm vang vọng xung quanh.
" Một trăm vạn tinh thạch! "
Khi Tô Minh lại gầm lên thì hồn hạc trọc lông từ trong ra ngoài, tất cả phần đều vì lời nói của hắn mà kích động hoàn toàn bùng nổ.
" Lớn, lớn, lớn!" Mắt hạc trọc lông đỏ rực, trong điên cuồng ngoài người bão tố cuốn tám hướng, dường như đốt cháy linh hồn xông hướng ý chí Ách Thương đến gần.
Đồ điên nhà ngươi, lúc trước ngươi là đồ điên, hiện tại vẫn là tên điên. Chỉ vì tinh thạch gì đó mà đốt cháy linh hồn, ngươi, ngươi, ngươi... "
*Ầm ầm ầm!*
Nguyên thế giới mạch lạc vàng đều run rẩy, trên tu chân tinh Ách Thương biến thành cây lắc lư dữ dội, trên tu chân tinh thậm chí xuất hiện từng khe nứt to lớn, xem bộ dạng như sắp thành bốn năm mảnh.
Trong tiếng nổ hạc trọc lông phát ra tiếng hét thê lương, Ách Thương gầm lên. Trong tiếng gầm của Ách Thương, hạc trọc lông biến thành bão tố tan vỡ, thân thể co rút cỡ bàn tay, gần như trong suốt bắn ngược trở lại phạm vi Tô Minh phủ lên.
Bị hồn Tô Minh bao lấy, hạc trọc lông liền hôn mê, nhưng trước khi hôn mê nó dùng hết sức còn sót lại truyền ra thần niệm cho hắn.
"Nhớ lấy...ngươi thiếu Hạc gia gia một trăm lẻ ba vạn tinh thạch..."
"Kẻ thất bại, phản đồ tặc hạc, ngươi không phải là đối thủ của ta. Ta nuốt ngươi thì sẽ hồi phục nhanh hơn. Cho ta thời gian thì ta có thể nuốt lên chín bọn chúng, trở thành Ách Thương thật sự!" Ý chí Ách Thương chấn động tám hướng, quanh quẩn.
Phạm vi hồn Tô Minh khuếch tán đã đến năm mươi, chân chính được một nửa!
Khi lan đến một nửa mạch lạc vàng thì lúc trước Tô Minh chiếm ba phần trong hồn hiện hình ảnh lại hiện ra nước, trời đất rung động trong hồn hắn, hình ảnh so với lúc được ba phần thì bây giờ càng hùng hồn hơn, thậm chí khiến hồn hắn trong chớp mắt gần như tĩnh lặng.
Hắn nhìn thấy... :
Khi hồn Tô Minh chiếm năm phần mạch lạc vàng nhìn thấy hình ảnh tinh thần rung động, trong đầu vang giọng hạc trọc lông trước khi hồn mê, dùng sức lực còn sót lại đưa đến thần niệm nửa câu sau.
"...ngươi nhớ kỹ đưa tinh thạch cho ta đấy. Bởi vì dù Hạc gia gia hôn mê nhưng có thể kéo dài đến Ách Thương khốn kiếp đó...một ít thời gian. Ta không biết có thể mê hoặc nó bao lâu, ngươi phải nhanh lên..."
Tùy theo thần niệm của hạc trọc lông hoàn toàn biến mất, tiếng gầm của Ách Thương vang vọng, thần niệm quét xung quanh nhưng nó không thể rời khỏi phạm vi nhất định.
Cùng lúc đó, Tô Minh nhìn thấy trong hồn xuất hiện hình ảnh là một mảnh trời sao.
Trong trời sao có một biển màu vàng, trong biển có một tu chân tinh, trên tu chân tinh có một cây màu vàng.
Không có gì đặc biệt, không thể khiến Tô Minh linh hồn cũng yên lặng, nhưng, đây chỉ là ánh mắt đầu tiên của hắn mà thôi.
Tô Minh không thể tả được thế giới mình đang thấy có gì so sánh được. Hắn chỉ cảm thấy hiện tại tất cả điều hắn thấy khiến trong ký ức khi mình còn là con nít, ở Ô Sơn từng gặp qua mạng nhện. Những sợi tơ liền cùng một chỗ, hình thành từng ô vuông nhỏ, chính là hiện tại Tô Minh thấy thế giới này trong đầu có hình ảnh tương tự.
Tồn tại trong biển vàng, tinh cầu vàng, ngoài trời sao có cây vàng còn có một trời sao giống y đúc, bên cạnh có nhiều trời sao như vậy. Bên ngoài thì càng là đếm không hết, vô biên vô hạn, cùng là trời sao khiến người trông thấy thì tinh thần rung động, thậm chí dâng lên tia tuyệt vọng.
Mười vạn trời sao, mười vạn biển vàng, mười vạn ngôi sao vàng, mười vạn...cây màu vàng!!!
Hình ảnh này hiện ra trong hồn Tô Minh, khiến tinh thần hắn rung động, thậm chí nhìn thấy trong mười vạn trời sao có chín mươi bảy nơi tồn tại chín mươi bảy tu sĩ, những tu sĩ này có ở trong biển màu vàng, có tới gần ngôi sao vàng, có giãy dụa trong tầng gió.
Những người này Tô Minh từng thấy, bọn họ là đa số lúc trước vì khiến bia đá lên đến mười vạn mét, một trăm hai mươi bốn người bước vào thử thách của bia đá.
Còn ít hơn mười người thì chắc là họ đã bị thất bại rồi.
" Mình tốn hết tất cả, thậm chí hạc trọc lông bị tổn hại nặng nề, mới khiến phạm vi đoạt xá lên đến một nửa. Nhưng, mình tự cho là một nửa thế nhưng chỉ là một nửa trong một cây Ách Thương trong mười vạn trời sao, mười vạn tu chân tinh. Loại sinh linh này, sao...mình có thể đoạt xá đây?" Tô Minh thì thào.