Cậu Ở Trong Tim Tớ Nhưng Tớ Không Thừa Nhận

Tiếng bàn tán xôn xao của lũ học sinh càng lúc càng lớn, tôi đang hồi hộp chờ đợi xem Đại Ma Vương nổi giận sẽ như thế nào đây? Hắn là hot boy mà bị tôi làm ất mặt như thế thì phén này đời tôi coi như xong. Thôi vào lớp để nếu có bị xử đẹp thì cũng ít người nhìn thấy.
"Đứng lại!"
Đại Ma Vương gào lên.
"Xử đẹp nó đi!!!"
"Đúng đó! Gọi người lên dạy cho nó một bài học đi!!!"
Trời ơi! Tôi có cảm giác cả thế giới đang quay lưng lại với tôi vậy. Họ đang nghĩ ra đầy hình phạt dành cho tôi. Hối hận quá! Đụng phải hot boy này thì xem ra tôi sớm muộn gì cũng bị cả trường tẩy tray, sau đó họ sẽ hành hạ tôi và tôi sẽ phải tự động chuyển khỏi trường khỏi cần hắn phải ra tay!
"Tại sao Đan lại đối xử với tôi như thế?"
Hả!!! Có phải là hắn nói không vậy? Tôi nghĩ hắn sẽ nói những câu đại loại như : Ta sẽ tuốt xác mi, ta sẽ băm mi ra thành từng mảnh để làm mồi cho cá ăn hay ta sẽ mổ ruột moi gan mi ra! Nhưng sao hắn lại hỏi tôi câu đó?
"Nói đi! Tại sao?"
Không thấy tôi hé răng hắn lại tiếp tục hỏi.
"Thôi đi! Đủ rồi! Tôi biết cậu ghét tôi và đang muốn tống tôi ra khỏi trường. Cậu cứ đưa bí mật của tôi ra nói hết đi, tôi sẽ rời khỏi đây!"

Mang bí mật tôi gian lận điểm thi ra nói cho toàn thể mọi người biết đi! Tôi chẳng thiết gì cái trường này nữa! Ở đây tôi chưa có phút giây nào yên ổn cả,tôi quá mệt mỏi vì phải chịu đựng cậu rồi!
"Đi theo tôi!"
Đại Ma Vương ngây người một lúc rồi tiến lại chỗ tôi kéo tôi vào lớp. Tôi cũng chẳng cần phản kháng lại làm gì nữa.
"Tôi sẽ không nói ra chuyện đó! Đan cứ ở lại trường này đi!"
"Tôi không cần!"
Đừng hòng lừa ta nhé,mi định để ta ở lại rồi từ từ tìm cách tống ta đi một cách nhục nhã chứ gì. Mơ đi!
"Nếu không muốn ba mất việc thì Đan nên ở lại, mọi chuyện không đơn giản như Đan nghĩ đâu!"
"Ba tôi?"
"Đúng! Chuyện này tôi sẽ không tiết lộ ra đâu chỉ mong Đan hãy ở lại"
Chuyện gì thế này? Còn ba tôi nữa mà! Ông sẽ bị cả nghành giáo dục lên án chỉ vì có đứa con gái ương bướng như tôi! Phải nghĩ đến ba nữa chứ, không thể để trong lúc bồng bột làm tổn hại thanh danh của ba! Thôi được nếu hắn không làm khó tôi thì tại sao tôi phải tự làm khó mình.
"Okey! Tôi sẽ ở lại xem cậu bày trò gì nữa!"
Hắn đang định nói điều gì đó nhưng tiếng trống vào lớp làm hắn sững lại không nói gì thêm nữa.
...........................................
GIỜ RA VỀ
Oái gì vậy trời? Đại chiến thế giới lần ba ư? Tôi vừa bước ra cổng trường thì nhìn thấy một đám toàn mấy chị đầu xanh đầu đỏ khoảng hơn chục người đằng đằng sát khí nhìn thẳng vào tôi. Thôi rồi! Tôi biết là có chuyện chẳng lành mà, Đại Ma Vương sẽ không tha cho tôi một cách dễ dàng đâu. Trí ơi! Nhớ mang xác tớ về cho ba tớ nhé! Ba ơi con gái bất hiếu không báo đáp được công ơn của ba! Me ơi con đến với mẹ đây!
"Con này phải không Vy ?"
"Ừ..."
Cái người có dáng tròn tròn hôm qua đây mà! Thì ra nó tên là Vy! Tôi có thù oán gì với nó chứ? Chắc nó với Đại Ma Vương cùng một bọn đây mà. Hắn không trực tiếp ra tay mà nhờ con nhỏ đó cho đỡ mất hình tượng! Cao tay thật! Ngày mai trên báo sẽ đăng tin một nữ sinh bị đánh chết ngay tại trường mình và đương nhiên tôi trở thành cần câu like cho bọn trên face book : Nào hãy like để cho cô ấy về nơi thiên đường hãy like để linh hồn cô ấy được siêu thoát hãy like đê tưởng nhớ về nữ sinh tội nghiệp này hãy like để.....

"Đập nó đi!"
Cái chị đầu đỏ hất đầu một cái ngay lập tức cả một đám bay vào tôi tới tấp, người đấm người đá,người cào người cấu tôi tơi tả. Họ đánh tôi như một cái bao cát để tập võ vậy, Híc híc đau quá!!! Tôi mất hết cảm giác,chỉ biết ôm đầu chịu đựng cho lũ chó cái cắn xé. Bên ngoài tiếng la ó của các cổ động viên cuồng nhiệt làm tôi nghẹt thở.Thầy cô trốn đâu cả rồi? Không một ai ra cứu vớt đứa con gái tội nghiệp này! Khi tôi đã không thể đứng vững thì Mụ phù thủy đầu đỏ tung cước làm tôi ngã chúi về phía sau đầu đập vào cổng trường, tôi có cảm giác máu từ đầu tôi đang thấm đẫm chiếc áo đồng phục trường. Tôi không còn thấy đau nữa chỉ biết trong lúc mơ màng có người đến bế tôi đi,mang tôi ra khỏi cuộc chiến của các vị thần,cứu tôi khỏi cái chết bi thương.
......................
TRONG BỆNH VIỆN
............
"Cậu tỉnh rồi hả?"
Tôi mở mắt ra thấy Trí đang ngồi trước mặt với sắc mặt tái nhợt, chắc cậu ấy lo cho tôi lắm,nhưng sao cậu không đến nhanh để cứu tớ?
"Chính Vương đã đưa cậu đến đây,cậu ấy gọi cho ba cậu và tớ đến!"
Lại là hắn tôi không muốn nghe cái tên ấy nữa,tôi cố gắng chồm dậy để đuổi tên độc ác đó về nhưng tôi không còn chút sức lực nào nữa,ngay cả nói thôi cũng không được. Ba tôi thì nhìn tôi với đôi mắt đỏ au,chắc ba đã khóc khi nghe tin tôi gặp nạn...huhu con xin lỗi ba,con không thể nói với ba là con không sao rồi ba đừng lo lắng!
"Cậu sao vậy? Cậu không thể nói được sao?"
Trí hỏi khi thấy tôi nhìn tên Vương đó với ánh mắt uất hận nhưng không nói được lời nào. Trí ơi giúp tớ tống cổ hắn ra khỏi đây! Chính hắn đã kêu người lên đánh tớ rồi giả vờ tốt bụng đưa tớ đến đây!
"Đan à không phải Vương làm đâu."

Không phải hắn thì còn ai nữa,tôi chỉ tiếc là mình không thể nói được nếu không tôi sẽ nói hết ra rồi thật là ức chế quá!
"Cậu đừng nghi oan cho Vương, việc này không liên quan tới Vương đâu!"
"Cái người đã nhát ma cậu hôm qua cũng chính là người đã gọi tụi giang hồ lên đánh Đan!"
Trí kể hết mọi sự thật cho tôi,nhưng thật sự tên Vương đó không liên quan sao?
"Đan à tôi không hề làm những chuyện như vậy đâu! Hãy tin tôi!"
Tên Vương nãy giờ im lặng cũng lên tiếng.
"Tôi có thể đem danh dự ra để thề!"
Có Thật là cậu không liên quan? Vậy là tôi trách nhầm người rồi! Cậu ấy đã cứu tôi cơ mà! Nước mắt lại tuôn rơi thấm đẫm cả cái gối. Ngày mai trời sẽ lại sáng mọi chuyện sẽ ổn thôi,cố lên không gì có thể làm khó được Đào Đan Đan ta hết. Tôi nhất định sẽ tìm ra kẻ đứng sau chuyện này và cho nó một bài học.
.........................


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận